Hiển thị các bài đăng có nhãn Chuyến đi kỳ thú. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chuyến đi kỳ thú. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Khám phá rừng nguyên sinh phía Tây Đà Nẵng

Với mong muốn phát triển bộ môn trekking, Bi Kính Lúp đã đứng ra tổ chức một chuyến khám phá những cánh rừng nguyên sinh phía Tây, Đà Nẵng.

< Xuất phát từ ngọn núi đối diện núi Chúa - Bà Nà.

16 thành viên đã tập hợp nhau trên facebook, thống nhất về lịch trình và tự trang bị một số kỹ năng, vật dụng cơ bản. Chuyến đi kéo dài hai ngày một đêm. Địa điểm chinh phục là khu vực có tên gọi khe Lớn, nằm phía bên kia núi Chúa - Bà Nà, cách xã Tư huyện Đông Giang chưa đầy 10km. Xuất phát từ lúc 7 giờ 30 ngày 10 tháng 3, trong tiết trời khô ráo, nhiều gió và se se lạnh. Sau 02 ngày chinh phục hơn 30 km đường rừng, đoàn đã trở về an toàn cùng những cảm xúc đầy thú vị pha lẫn sự mệt mỏi.

Sau đây là một số hình ảnh của chuyến trekking do Bi Kính Lúp khởi xướng.

< Địa điểm chinh phục nằm phía bên kia ngọn núi có mây che phủ. Con đường dự kiến gần 20km đường rừng.

< Lương thực mang theo gồm: gạo, gia vị và gà. Một số bạn nữ cẩn thận mang theo thuốc bổ phục hồi sức khỏe và các loại thuốc trị bệnh thông thường. Ai cũng hứng khởi, khí thế và nói chuyện rất rôm rả ở chặng đầu. Nhưng càng vào sâu, không khí càng lắng. Bởi ai cũng biết, đi đường rừng mà không tập trung quan sát, không phối hợp nhịp thở đều đặn với bước chân sẽ rất tốn sức, lơ đễnh vấp ngã lộn nhào xuống hố như chơi.

< Trên đường đi thỉnh thoảng gặp những lán trại của "lâm tặc". Đa số vắng chủ nhân. Theo khuyến cáo của Bi Kính Lúp mọi người có thể xin nước uống nhưng tuyệt đối không được tùy tiện đụng vào vật dụng của họ.

< Ngoài ra còn bắt gặp vô số con suối nhỏ. Đây là các nhánh con đổ nước tập trung về khe Lớn - thượng nguồn của suối Mơ nổi tiếng dưới chân khu du lịch Bà Nà.

< Nhiều hoa rừng rất đẹp và lạ.

< Có những đoạn không còn đường mòn, toàn đá gập ghềnh, trơn trượt, mọi người phải tương trợ lẫn nhau. Đây là lúc phát huy tinh thần đồng đội.

< Tập kết, dựng trại. Vị trí dựng trại phải gần bờ suối, bằng phẳng, trống trải (phòng rắn rít) và có thể chạy lên cao nhỡ như có mưa to lũ về.

< Việc đầu tiên là phân công nhau đi kiếm củi. Nhiều người quan niệm sai lầm "ở rừng thì thiếu gì củi". Ừ.. ở rừng thì không thiếu củi, nhưng củi khô thì quả thật rất thiếu. Kiếm củi - nghĩ thì đơn giản nhưng cũng là nhiệm vụ nặng nề với các thành viên tham gia.

< Nhóm lửa cũng không phải đơn giản. Củi ở rừng  nguyên sinh đa phần bị ẩm bởi vùi dưới lớp lá mục. Nên phải thành thạo mới có thể nhanh chóng lên lửa sưởi ấm như thế này.

< Gần 12 giờ trưa mới dựng trại xong, nên mọi người tranh thủ làm gà và các món khác để chuẩn bị tiệc lửa trại. Đêm ở rừng buông rất nhanh. 6 giờ chiều cứ ngỡ như đã sắp khuya. Một vài bạn nữ trong đoàn khá đảm đang.

< Số khác đi mò cua bắt ốc. Ốc đá, cua đá là một trong những "tài sản" quý giá của suối khe ở rừng.

< Bi Kính Lúp đang chế biến món gà nướng lá chanh, gà nướng lá sả và gà nướng mật ong. Giữa không gian yên ả của núi rừng, trong tiết trời se lạnh...mùi gà nướng lan tỏa, thơm nồng như thể "quật ngã" nếp ăn thanh lịch của khách lãng du.

< Còn đây là thành quả. Nhà hàng dưới xuôi có món gà lên mâm. Đoàn trekking ở rừng có món gà múa trên lá chuối.

< Bonus thêm món cháo ốc đá - đặc sản núi rừng miền Trung.

< 16 con người chưa từng quen biết, quây quần bên nhau giữa rừng già, cùng nhấm nháp thịt gà nướng, vừa nhâm nhi ly rượu nồng, vừa tâm sự chuyện đời, ca hát...

< Hôm sau, mọi người tiếp tục hành trình khám phá núi rừng. Con suối này bắt nguồn từ chân dãy Trường Sơn, chảy mãi đến đây và cuối cùng đổ xuôi về chân núi Chúa - nơi có khu du lịch Bà Nà nổi tiếng.

< Cá liên nướng cũng là một đặc sản của núi rừng. Nhìn mấy cô nàng thành phố thưởng thức là đủ biết độ hấp dẫn của món ăn này rồi.


< Đúng 14 giờ chiều 11/3, sau khi dọn dẹp sạch sẽ nơi cắm trại, không để bất cứ rác vô cơ nào làm ô nhiễm môi trường, cả đoàn làm tấm hình tập thể, rồi cất bước chinh phục đoạn đường về xuôi.

Sau hơn 4 tiếng đồng hồ. Cuối cùng ai nấy đều thở phảo nhẹ nhõm khi thấy cáp treo Bà Nà trước mắt.
Những nụ cười xuất hiện, giải tỏa mọi mệt nhọc, lo âu. Lòng ai cũng thấy phấn khởi khi vừa chinh phục được chính bản thân mình.
Kết thúc 1 chuyến trekking, kết thúc 1 cuộc chinh phục đầy gian khó, đọng lại nhiều kỷ niệm, cảm xúc khó quên và quan trọng hơn những tình bạn mới được xe kết bền lâu.

Du lịch, GO! -Theo Bi Kính Lúp (Nguoiduatin)

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Kỳ nghỉ yên bình ở Hòn Ông

Trời miền Trung những ngày tháng hai nắng vàng óng ả nhưng không gay gắt bởi gió biển ùa vào mơn mởn, chúng tôi phải mất gần 3 tiếng đồng hồ để chạy xe từ Nha Trang mới đến được cảng Đầm Môn rồi từ đó lên tàu để ra hòn đảo xinh đẹp nằm trong khu vực vịnh Vân Phong có tên Hòn Ông.

Là ngày cuối tuần nhưng tàu ra đảo chẳng có nhiều khách. Anh lái tàu bảo Hòn Ông này rất hiếm có du khách Việt ra ở mà đa số là khách Tây. Khách Tây thì họ đi đến xứ ta để nghỉ dài ngày nên chẳng cần phải đến cuối tuần mà ngày nào họ cũng có thể đi được. Lắc lư trên tàu chừng 20 phút, chưa kịp ngắm hết vẻ đẹp của biển trời nơi tàu đi qua thì đã đến đảo. Anh chàng receptionist tôi gọi ra book phòng kiêm luôn doorman niềm nở ra tận tàu đón, phụ chúng tôi mang hành lý vào phòng.

Nếu ai đó tìm một nơi tiện nghi có máy lạnh, tivi, internet, tủ lạnh, hồ bơi hay club nhạc nhẽo... gì đó thì đây chẳng phải là nơi để đến.

Phòng ở nơi đây chỉ là nơi để ngủ với những tiện nghi đơn giản nhất là cái giường có giăng mùng & cái mền nỉ... cùng cái phòng tắm đơn giản nho nhỏ có chừa mấy ô thông gió mà khi tắm thì gió lồng vào lạnh tê tái.

Cả đảo có chừng hai chục ngôi nhà lá là phòng ngủ được bố trí rải rác nằm ẩn mình dưới những rặng dừa xanh, những bụi tre bụi trúc lao xao lả lơi theo chiều gió... Đơn giản chỉ có vậy nhưng tôi rất thích, tôi thích bởi nó thật sự phù hợp với hòn đảo, thích vì nó thật yên bình, trong lành tĩnh mịch. Du khách Tây ở đây cũng toàn người có tuổi nên ai nấy cũng nhẹ nhàng rất khẽ khàng... chẳng nghe tiếng la hét "dzô dzô, ra ra" như những nơi tôi đã có dịp đi qua...

Biển ở đảo bao giờ cũng đẹp & tôi đã có một buổi chiều lặn ngụp với làn nước trong veo mát lạnh nơi này thỏa thích. Hoạt động cứ diễn ra theo một vòng: tắm biển, nằm dài trên ghế phơi nắng, đọc sách hay chợp mắt ngủ gì đó rồi lại nhảy xuống biển bơi tiếp... Và sau đó về phòng tắm rửa thay đồ rồi lang thang ra cầu cảng, ra quầy bar nho nhỏ ở góc đảo chờ đợi để ngắm hoàng hôn tím ngắt trên đảo ở phía chân trời.

Đây là lần thứ ba trong đời tôi được ngắm hoàng hôn đẹp như vậy. Lần đầu là ở đền Tanah Lot bên Bali, lần thứ hai là buổi chiều hoàng hôn vàng rực đã khiến tôi ngất lịm vì vẻ đẹp của nó ở đảo Boracay & hôm nay là ở nơi đây - hòn Ông xinh đẹp này.

Hoàng hôn ở đảo không kéo dài lướt thướt mà trôi qua rất lẹ... phía xa xa, nơi cuối chân trời ở những rặng núi nghiêng nghiêng kia mặt trời từ tự hạ xuống. Bầu trời chuyển từ vàng sang tím rồi đỏ hồng cùng với những đốm mây trắng gợn xa xa làm cho cảnh hoàng hôn cứ như tranh vẽ... cả đảo lúc này chìm ngập trong màu của hoàng hôn...

Không có lựa chọn nào khác cho ẩm thực ngoài nhà hàng trên đảo nhưng nếu muốn dùng bữa trưa hay tối thì phải book trước chứ không phải lúc nào cũng có thức ăn sẵn. Giá cho bữa ăn trưa mỗi người là 12$ còn bữa tối là 15$ theo thực đơn còn bữa sáng được miễn phí. Ban ngày nếu muốn ăn ở biển Sơn Đừng thì có thể thuê thuyền qua đó ăn cũng rất ngon. Phải nói là nhân viên phục vụ ở đây rất dễ thương và thân thiện, miệng luôn tươi cười & cảm ơn rối rít... chúng tôi gọi thêm đồ ăn vì buổi chiều tắm biển đói quá, phần ăn không đủ no. Vậy là được phục vụ thêm nhưng miễn phí không tính tiền!

Buổi tối ở hòn Ông yên ả vắng lặng lắm! Quán bar nho nhỏ trên đảo không có nhạc, chỉ có tiếng gió rì rào, tiếng những nhánh lá dừa đưa mình theo gió đêm kêu xào xạc & tiếng những chiếc tàu cá ngoài khơi xa kia thi thoảng vọng vào.

Do điện sử dụng trên đảo là máy nổ nên việc sử dụng điện cũng rất hạn chế. Trong phòng chỉ có những bóng đèn nhỏ trên đầu giường cho khách nằm đọc sách rồi thêm cái đèn ở phòng tắm & một cái nữa gọi là bóng chính ngay cửa ra vào. Dọc đường đi đèn cũng rất ít chỉ đủ soi đường để bước... Nằm trong phòng, tôi thả mùng, bật đèn đọc trên đầu giường & chìm mình trong câu chuyện của cuốn sách mang theo... tôi ngủ một giấc ngon lành nhưng trước lúc ngủ đã không quên để đồng hồ báo thức sớm mai 5h dậy đi ngắm bình minh...

5h sáng tôi dậy, theo chỉ dẫn của tấm bản đồ lấy từ nhân viên trên đảo, chúng tôi bắt đầu men theo những vạch sơn chỉ dẫn hướng về tảng đá trên cao nhất của đảo để ngắm bình minh.

Hòn Ông nằm không xa nơi ngắm mặt trời mọc trời mọc đầu tiên ở Việt Nam là Mũi Điện, Phú Yên nên nơi đây theo tôi cũng là điểm ngắm bình minh tới sớm nhất... Đường đi quanh co, buổi sáng tờ mờ nên chúng tôi phải dùng đèn pin để tìm dấu chỉ đường là vạch sơn màu đỏ nhỏ xíu được quệt lên các tảng đá hay thân cây trên đường. Sau 30' xuống dốc lên dốc, cuối cùng chúng tôi cũng đã trèo lên được tản đá cao ấy để chờ đón mặt trời nhú lên nơi biển đông xa xa...

Những sớm mai tôi ở trên đảo trời có nhiều mây nên bình minh tôi ngắm được không hoàn hảo như việc ngằm hoàng hôn tím tôi được thưởng thức lúc chiều tà. Cảm giác lành lạnh của sớm mai giữa biển đảo mênh mông khiến con người ta thấy mình thật dễ chịu, từng làn gió biển thổi xốc vào thật lạnh nhưng trong lành biết mấy... tôi tranh thủ ráng mà hít những hơi dài của khí trời nơi đảo vắng hòng để dành mà thở cho những ngày trở về với Sài phố náo nhiệt ồn ào.

Sớm mai trời mây mù thế nhưng bình mình lên thì trời lại nắng vàng rực rỡ... biển bắt đầu xanh biếc làm cho ai không thích tắm cũng phải mủi lòng... Rồi lại tắm, tắm chán chê lại ngã người trên ghế ngắm biển trời, nhấm nháp ly cafe, thả hồn theo từng trang sách... cứ vậy mà tôi tiếp tục tận hưởng quà tặng của thiên nhiên dành cho hòn đảo hoang sơ không lãng phí từng phút giây nào.

Rồi cũng đến lúc trở về, chia tay hòn Ông hoang sơ xinh đẹp & lòng hứa sẽ quay lại. Đường đi có xa xôi đó, nơi này với nhiều người là chán ngắt nhưng tôi lại thích... bởi tôi yêu chốn yên bình tĩnh lặng nơi đó, tôi thích cái bình dị gần gũi thiên nhiên của hòn Ông, tôi muốn mình được ngồi ngắm màu tím chiếu bên cầu cảng nơi ấy & nhất định phải xem lại cho được cảnh bình minh của ánh mặt trời rực rỡ & hoàn hảo vào sớm mai của một ngày không vướng mây che.

Du lịch, GO! - Theo 24h

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

Lặn đêm ở vịnh đá ngầm

Mùa hè cháy lửa khiến dân tình chỉ muốn nhao cả ra biển để được vẫy vùng và đắm mình trong làn nước mát. Vì thế, khi cô bạn làm bảo tồn đang công tác ở Đà Nẵng đưa ra kế hoạch cắm trại trên đảo hoang và lặn đêm ở vịnh đá ngầm, cả nhóm đã nhất trí ở "cấp độ" cao nhất.

< Chuẩn bị xuống nước.

Xách theo hai cái lều du lịch loại siêu nhẹ và tiện ích, nhóm 5 người rời Hà Nội trong một chuyến xe đêm, nhóm 10 người từ Lăng Cô chạy tới, chúng tôi hội quân với nhóm ở Đà Nẵng vào một ngày đẹp trời.

8g sáng ngày thứ 7, chúng tôi tập trung tại bến thuyền Thọ Quang - đường Điện Ngọc, Sơn Trà, Đà Nẵng. Các bạn ở đây đã chuẩn bị rất chu đáo cho chuyến đi: nào lều, bạt, dây thừng, nào thùng xốp chứa đồ ăn hải sản, nước ngọt, đá cây và "hầm bà lằng" các thứ linh tinh khác để phục vụ cho hai ngày quyết rời xa thành phố, sống kiểu Robinson trên đảo hoang.

< Bến thuyền Thọ Quang.

Đích tới là một hòn đảo mà cả nhóm đã đi tiền trạm ngày hôm trước bằng... ống nhòm, trên con đường trổ qua bán đảo Sơn Trà. Một vịnh biển nhỏ đầy đá ngầm nằm dưới chân bán đảo, cách duy nhất để tiếp cận là đi thuyền. Con đường nằm cao tít phía trên đầu, và trừ phi bạn là một chuyên gia leo núi, còn nếu không, việc tiếp cận vịnh biển bằng đường bộ là điều không tưởng.

Do tàu lớn không vào được gần bờ nên chúng tôi xuất quân bằng thuyền thúng. Con thuyền nhỏ tròng trành, đã khá cũ kỹ nên đi một đoạn đường ngắn nước đã tràn vào qua đáy xâm xấp chân người. Mỗi lần quay lại đón nhóm khác, mấy anh vạn chài lại phải lật nghiêng chiếc thúng để dốc nước ra. Những cảm xúc hồi hộp đầu tiên của chuyến đi hứa hẹn một hành trình thú vị.

< Trên thuyền thúng.

Con thuyền vốn chuyên dùng ra khơi đánh cá, câu mực đêm, hôm nay tạm nghỉ để đưa những vị khách du lịch đi phiêu lãng ở chốn không người. Chúng tôi lênh đênh trên biển gần một tiếng rưỡi, chạy ngang qua khá nhiều bãi biển đẹp như Bãi Bụt, bãi Rạng, bãi Nam và cập bến ở bãi U.

Đó là một bãi biển khá kín gió, nằm khuất hơn so với mỏm Sư Tử - một mỏm đá đẹp nổi tiếng của bán đảo. Đổi lại, bãi U có một rừng mù u và dứa dại xanh um tùm, vài gốc cây bàng vươn mình tỏa bóng, phía hai đầu là những dải đá cuội nhấp nhô, nửa nổi nửa chìm trong làn nước biển trong xanh như ngọc bích.

< Dựng trại trên đảo hoang.

Việc đầu tiên phải làm khi đổ bộ lên đảo hoang là hạ trại. Một nhóm thanh niên được phân công đi tìm nước ngọt và may mắn thay cách chỗ hạ trại không xa là một suối nước khơi nguồn có lẽ từ một mạch nước rất sâu trong núi đang róc rách đổ ra biển. Nhóm ở lại chia nhau dựng lều, chuẩn bị đồ ăn, thức uống. Những cọc gỗ bỏ hoang trong rừng đã được mang về làm cọc trại, bình nước ngọt 5 lít thành “mỏ neo” để giằng dây buộc lều.

Chúng tôi chỉ mất vài phút để dựng lều du lịch, loại lều cực kỳ tiện ích do thiết kế gọn nhẹ và rất thông minh. Vài người lo quét dọn rác quanh khu vực hạ trại, người khác lo bắc bếp nấu nướng vì mặt trời đã sắp đứng bóng, tiếng cười vang rộn khắp nơi. Nhóm khác mang theo búa và dao tiến về khu ghềnh, hí hửng đi đập hàu, ốc vú nàng bám đầy trên mặt đá. Chả mấy chốc, chiếc túi mang theo nặng trĩu, ai cũng nghĩ đến một bữa nhậu tươi và ngon tuyệt đang chờ.

Sau bữa trưa thịnh soạn với tay nghề nấu bếp của mấy cô bạn người Đà Nẵng, chúng tôi tản mát ra khắp đảo, mỗi người lựa chọn một hoạt động mà mình cảm thấy thích thú. Một nhóm rủ nhau trekking vào sâu trong rừng mù u, đơn giản chỉ để nghe tiếng thở nhè nhẹ của rừng cây và tiếng côn trùng kêu lích rích. Người thì lựa gió thả con diều xanh lên trời rồi nằm dài trên bãi cát đọc sách, nghe nhạc và thiu thiu ngủ...

Buổi lặn biển bắt đầu lúc 3g chiều.

Bãi U có một hệ thống đá ngầm, rạn san hô và những dải rong biển khá đẹp. Với những dụng cụ chuyên dụng cho trò lặn biển như mặt nạ, ống thở, chân nhái, áo phao… chúng tôi bơi theo người dẫn đường của biển - người đã thổi bùng ngọn lửa khám phá những bí ẩn dưới đáy biển sâu cho các thành viên trong đoàn. Cả nhóm ra tận góc xa nhất của đảo, thỏa thích vẫy vùng và tìm kiếm những chú cá tung tăng bơi lội giữa đám rong biển. Xung quanh, những chùm hải quỳ nở xòe như hoa, những rạn san hô đĩa xếp tầng lên nhau trông như những cây nấm khổng lồ...

< Nướng vẹm ngay trên bãi biển.

Hoàng hôn buông nhẹ trên đường chân trời. Những người vạn chài đã trở về đảo, mang theo một thùng lớn vẹm, ốc và cả tôm hùm. Các bạn tôi sau khi nô đùa nghịch ngợm với sóng biển cả chiều, giờ đã lên bờ thưởng thức thứ rượu mơ ngọt lịm và ăn hải sản tươi nướng ngay trên bãi. Tiếng đàn ghi ta trong chiều êm ả khiến cho thời khắc mặt trời đi ngủ trở nên lãng mạn và xao xuyến lạ. Màn đêm lan dần trên đảo hoang.

< Tự đi gở hàu trên ghềnh đá.

Bữa tiệc BBQ diễn ra bên đống lửa trại bập bùng. Những ánh đèn pin loang loáng chập chờn khiến cho đêm càng trở nên hoang dại. Tiếng hát, tiếng đàn, tiếng cười đùa và cả tiếng mỡ reo xèo xèo trên bếp nướng lẫn vào giữa tiếng sóng biển lao xao, tiếng gió vi vút qua rừng mù u, tạo thành một thứ thanh âm sảng khoái và hoan hỉ. Trăng 11 âm chưa tròn hình hé thứ ánh sáng bàng bạc qua quầng mây vàng dầy đặc. Gió đang kéo mây về dầy hơn.

9g đêm. Cuộc chinh phục biển đêm bắt đầu. Đây là lần đầu tiên chúng tôi lặn biển vào ban đêm, cảm giác thật khó diễn tả. Có người đã phải tới lần thứ 3 mới vượt qua được nỗi sợ hãi mơ hồ, và sau khi đến với biển vào thời khắc đáng nhớ ấy, thì lặn biển đêm đã trở thành một thú chơi đam mê.

< Đêm lửa trại bập bùng.

Tôi mặc một bộ quần áo dày ôm sát người thay vì một bộ đồ lặn chuyên nghiệp, đi một đôi giày vải mềm thay vì một đôi chân nhái, đơn giản vì không phải dân lặn “pro”, và còn lạ lùng hơn là... không hề biết bơi. Đeo mặt nạ và ống thở, tay cầm chắc đèn pin loại chịu nước, chúng tôi lao mình vào giữa lòng biển đen sẫm. Tôi bám vào chiếc phao mà ở giữa có một cái lưới dùng để đựng những thứ sẽ sưu tầm. Chiếc phao được dòng dây kéo vào người dẫn đường. Anh cầm một chiếc đinh ba để đi xiên cá kiếm đồ nhậu đêm.

Mấy chiếc đèn pin quét một quầng rộng bán kính chừng 3 mét xung quanh. Đám rong biển dập dờn như một đoàn vũ nữ trở nên yểu điệu và ma quái hơn, dải san hô buổi đêm trở nên long lanh hơn, bọn cá lơ đãng hơn vì say ngủ, vì vậy rất dễ dàng dùng đinh ba xiên táo. Im lặng không ai nói gì, vì ai cũng đang ngậm chặt ống thở và lướt đi giữa làn nước mênh mông.

< Chuẩn bị đồ nghề lặn biển đêm.

Chúng tôi tập trung tới mức, mưa rơi tý tách trên biển mà không ai cảm nhận được cho đến tận lúc lên bờ. Và cứ trôi như thế, giữa biển đêm, giữa sự kỳ bí thẳm sâu của lòng biển, và giữa những tầng cảm xúc lẫn lộn, thích thú, e ngại, háo hức và cả một chút đề phòng…

Lặn biển đúng nghĩa là phải xuống sâu dưới mặt nước biển ít ra là vài mét, với bình dưỡng khí và các phương tiện chuyên nghiệp khác thì còn phải xuống sâu hơn. Tuy nhiên, dù chỉ “lặn vo” với mặt nạ và ống thở như tôi, thì chỉ riêng việc dám ra biển vào ban đêm, áp mặt xuống nước để được ngắm một phần lòng biển huyền bí, vẫn những rạn san hô, những dải rong rêu mượt mà, những hải sinh vật thú vị, nhưng vào ban đêm, thực sự là một trải nghiệm đáng phải thử trong đời…

Du lịch, GO! - Theo Thuỷ & Thuỷ (TTO)

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Mê hồn cung đường phượt Buôn Ma Thuột - Nha Trang

Đã nhiều lần đi về cung đường Buôn Ma Thuột - Nha Trang, nhưng lần này tôi mới có dịp khám phá hết nét đẹp mê hoặc của cung đường khi một lần xuôi quốc lộ 26 từ phố núi Buôn Ma Thuột đến phố biển Nha Trang bằng xe gắn máy.

< Bắt đầu những con đường cong cong.

Quốc lộ 26 khởi đầu từ Buôn Mê Thuột chạy theo hướng Đông qua huyện KRong Păk, huyện EaKar, ngang cụm núi Chư Prông rồi đến huyện Mdrak. Tại đây, QL26 bắt đầu vào đèo Phượng Hoàng với những cua quanh co qua các cụm núi như Chư M'Ta, Chư Kroa, Chư Mu...
Hết đèo sẽ vào bình nguyên ven biển với chặng cuối quốc lộ là thị xã Ninh Hòa - xuôi theo QL1A chừng 40km nữa, ta sẽ đến Nha Trang.

Dọc đường đi, đâu đâu cũng thấy màu xanh của cỏ dại cây rừng, những mái nhà rẫy thấp thoáng nằm lẻ loi giữa vườn cà phê xanh tươi. Rải rác ven đường là những hàng dã quỳ vàng ươm hoang dã và thẳng tấp như nâng niu từng bước chân lữ khách.

< Chập chùng núi đồi đầu đèo Phượng Hoàng.

< Cảnh sinh hoạt bình dị của người dân.

Con dốc 47 mê hoặc lòng người với màu xanh non của ruộng lúa, những chú bò thong dong gặm cỏ, xa xa là cảnh người dân nhổ cỏ yên bình trên đồng ruộng…

< Trên đường đi làm.

Và đây, hoa ban rừng trắng tuyết điểm tô thêm nét đẹp cho cung đường khi sắp đến đèo Phượng Hoàng. Cảnh vật dần đổi thay khi con ngựa sắt của chúng tôi cho số mo chạy từ từ xuống đèo.

< Hình ảnh thân thương rất dễ gặp khi đi trên cung đường này.

< Hai mẹ con qua đường.

< Vườn mía dưới ánh nắng chiều.

Làm sao lướt nhanh được khi cảnh đẹp hai bên đường đèo như muốn níu lấy chân tôi. Đèo Phượng Hoàng không chỉ đẹp bởi sự hoang sơ với những tán cây nhiều tầng mà còn đẹp bởi sở hữu nhiều khúc cua cong cong thật lãng mạn.

< Nha Trang với hình ảnh cây dừa quen thuộc.

Cung đường từ phố núi Buôn Ma Thuột xuống phố biển Nha Trang như một cung đường xanh, cảnh đẹp cứ liên tiếp mở ra khiến lữ khách đi qua rồi lại muốn quay lại khám phá tiếp nét đẹp cung đường xanh mê hoặc này.

Du lịch, GO! - Trích Văn Ký (Yume)

Bài đăng phổ biến