Phổ biến trong các khách sạn, nhà nghỉ, loại kem đánh răng đựng trong những tuýp nhỏ không thương hiệu, nhãn mác, không hạn sử dụng có chất lượng đến đâu là điều ít được người dùng để ý tới. Theo các chuyên gia, nếu sử dụng phải những loại kem đánh răng này bên cạnh việc mất vệ sinh thì nguy cơ gây hại cho răng là rất lớn.
< Đây là loại kem đánh răng không nhãn mác thường được dùng phổ biến trong các khách sạn, nhà nghỉ.
Giá rẻ và bao nhiêu cũng có
Tại chợ đầu mối Đồng Xuân ( Hà Nội), có vô số các mặt hàng kem đánh răng với nhiều xuất xứ. Từ kem nhập ở Thái Lan, hàng xách tay từ Trung Quốc cho đến một số sản phẩm sản xuất tại Việt Nam...
Tất cả đều được đóng gói, bao bì đàng hoàng, nhưng thông tin trên bao bì toàn bằng chữ Thái, Trung Quốc hoặc hoàn toàn không ghi bất cứ một thông tin nào.
Trong vai người đi tìm nguồn hàng kem và bàn chải đánh răng để phục vụ trong một nhà nghỉ sắp khai trương, chúng tôi hỏi mua loại kem đáng răng dùng trong khách sạn, không hẹn mà gặp, các chủ sạp đều đưa ra một bịch gồm khoảng một trăm tuýp kem đánh răng nhỏ, màu xanh. Tất cả chúng đều kèm theo bàn chải đánh răng, đúng loại chúng tôi cần tìm hiểu. Mỗi tuýp kèm bàn chải như vậy có giá từ 400 đến 600 đồng.
Nhiều chủ sạp cho biết, khách từ các tỉnh lẫn thành phố đến mua rất nhiều, có ngày tiêu thụ đến 5.000 tuýp kem đánh răng loại này. Cầm trên tay, một số tuýp kem đánh răng đã đóng cục, thậm chí có tuýp bị hở, phòi cả kem ra ngoài bốc mùi hăng hắc, chị chủ cửa hàng tên Hoa trấn an: "Em cứ yên tâm, các nhà nghỉ, khách sạn vẫn đến đây lấy hàng đều đặn mà có thấy phản hồi gì về chất lượng đâu. Nó bị phòi ra ấy là do chị để các vật nặng lên đấy... Các cháu nhà chị khi đi du lịch cũng mang loại kem này đi đánh răng cho nó tiện".
Quan sát chỉ khoảng 1 tiếng đồng hồ, cửa hàng của chị Hoa đã có 2 người đến hỏi về loại kem đánh răng này: "Không chỉ bán cho các nhà hàng, khách sạn mà các công ty du lịch khi đi "tua" cũng đến đây mua lẻ để phục vụ cho khách", chị Hoa cho biết. Khi chúng tôi lân la hỏi thăm nơi sản xuất, đa số chủ sạp bách hóa, mỹ phẩm ở đây đều lắc đầu từ chối cung cấp. Họ bảo đấy là thông tin bí mật, không muốn tiết lộ.
Tuy nhiên, thông tin được cung cấp qua người quen chúng tôi đã tìm đến ngõ 194 Kim Mã ( Hà Nội), đi sâu vào dưới chân dốc Bò là một địa chỉ chuyên đóng gói loại kem và bàn chải đánh răng cung cấp cho các khách sạnh nhà nghỉ tại địa bàn Hà Nội.
Qua trao đổi với nhân viên đóng gói tại đây, loại kem này được chủ nhà lấy từ nhà phân phối. Nghe đâu họ nhập từ Trung quốc về rồi chia thành nhiều ống nhựa nhỏ, bán ra thị trường, nhân viên ở đây chỉ được thuê đóng gói chứ không biết xuất xứ của những sản phẩm này đến từ đâu. Sau khi được đóng gói thì chia làm hai loại: vỏ bằng hộp giấy dùng trong khách sạn “xịn” hơn, còn vỏ bằng túi nilon thì dùng trong các nhà nghỉ bình dân” - một nhân viên tiết lộ.
Quả thực, những sản phẩm đã được đóng gói là túi nilon hoặc một hộp bằng giấy nhỏ, bên trong chứa một bàn chải và một tuýp thuốc đánh răng bằng đầu đũa, có loại màu trắng, có loại màu xanh. Những tuýp thuốc ấy có chung đặc điểm là mùi hăng hắc rất khó chịu và tất cả đều không có nhãn mác và hạn sử dụng.
Không đủ tiêu chuẩn
Theo tiêu chuẩn Việt Nam TCVN 8516-1994, yêu cầu về ngoại quan của kem đánh răng là thể đồng nhất, bóng mịn, không vón cục, không tách nước, không được có tạp chất lạ; mùi thơm nhẹ, dễ chịu.
Tuy nhiên, loại kem đánh răng mà chúng tôi có được đều ở trạng thái khô, vón cục hoặc hơi mềm, không bóp được thành thỏi, không bóng mịn, mùi hắc.
Ngoài ra, các chỉ tiêu về độ pH, hàm lượng chì, asen thì chưa biết thế nào nhưng theo một chuyên gia tại Trung tâm Kỹ thuật Tiêu chuẩn Đo lường Chất lượng 1 thì việc sản xuất thủ công của các cơ sở sản xuất rất có thể sẽ không bảo đảm vệ sinh và gây hại cho người sử dụng.
BS Hoàng Xuân Đại, nguyên chuyên viên cao cấp, Bộ Y tế cho biết, tình trạng kem đánh răng không nhãn mác trôi nổi trên thị trường hiện nay có nhiều loại kem đánh răng sử dụng bao bì là nhựa cao phân tử thay cho nhôm như trước kia.
Điều đó sẽ làm người tiêu dùng khó phát hiện kem đánh răng đã hỏng, bởi ở những loại kem đánh răng không ghi trên bao bì hạn sử dụng khi không giữ ở độ pH trung tính nếu ở vỏ nhôm sẽ làm phá huỷ lớp vỏ, cho người tiêu dùng cái nhìn khách quan.
Ngoài ra, việc sản xuất các loại kem đánh răng theo phương pháp thủ công, không có bao bì, nhãn mác và thường được dùng tại các khách sạn, nhà nghỉ sẽ không bảo đảm an toàn cho người sử dụng.
Điều đáng nói, dù chất lượng những loại kem đánh răng này chưa được kiểm chứng nhưng các khách sạn, nhà nghỉ lại mua về cho khách hàng mình sử dụng một cách "danh chính ngôn thuận".
Thông thường, với những sản xuất thủ công, các cơ sở sẽ không tuân theo các quy chuẩn đã được quy định. Điều đó sẽ dẫn tới các sản phẩm không diệt được khuẩn, thậm chí có thể gây tổn hại men răng, tổn hại xương khi hàm lượng fluo quá cao... bác sỹ Đại cho biết.
Du lịch, GO! - Theo VietQ (Bee), internet
ĐGD: Có lẽ các phượt gia nhà ta nên đem theo bàn chải riêng cùng tuýp kem đánh răng nhỏ hay đang xài dở ở nhà, vậy mà an toàn.
Hiển thị các bài đăng có nhãn Xem cho biết. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Xem cho biết. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012
Cấm tắm biển ngoài giờ hành chính!
Quy định chỉ được tắm biển từ 7 - 17 giờ mỗi ngày đang gây khó cho ngành du lịch Vũng Tàu.
17 giờ ngày 27.6, chúng tôi đứng trước Khu du lịch (KDL) Paradise (TP.Vũng Tàu, Bà Rịa-Vũng Tàu), đường Thùy Vân - Nguyễn An Ninh, chứng kiến cảnh hàng chục người dân chạy xe vào cổng để tắm biển đều bị bảo vệ ngăn lại, không cho vào.
< Biển báo “Hết giờ tắm biển” đặt trước cổng KDL Paradise.
Bảo vệ tên H., cho biết: “Theo quy định của UBND TP.Vũng Tàu và của công ty nên chúng tôi không thể cho dân vào tắm biển giờ này được. Mỗi lần ra ngăn lại tôi ngại lắm chứ, nhưng khi cho họ vào thì chúng tôi bị công ty la rầy vì làm trái quy định của Nhà nước”.
Do bị bảo vệ ngăn lại, anh Nguyễn Văn Cường (ngụ P.Thắng Tam, TP.Vũng Tàu), bức xúc: “Sao đi tắm biển phải theo giờ quy định của nhà nước? Nếu là cán bộ công chức hay sinh viên, học sinh đi làm, đi học trong giờ hành chính thì lấy đâu ra thời gian mà đến biển để tắm? Tôi đề nghị UBND TP.Vũng Tàu phải tăng thêm thời gian tắm biển và cử lực lượng cứu hộ trực”. Trong khi đó, vào lúc 17 giờ 30 cùng ngày, khi có mặt tại KDL Bimexco (cách KDL Paradise hơn 200 m), chúng tôi vẫn thấy khách vào tắm biển rất đông. Lối dẫn xuống bãi biển của KDL này có đặt bản ghi nội dung “Giờ tắm biển từ 7 - 17 giờ. Ngoài giờ trên không có cứu hộ”. Các bảo vệ ở đây vẫn bấm phiếu giữ xe cho khách xuống tắm biển, mặc dù thời gian này đã ngoài giờ quy định.
Cấm do thiếu cứu hộ
Trao đổi với PV, ông Đoàn Thế Long, Cố vấn Tổng giám đốc Công ty liên doanh Vũng Tàu - Paradise, chia sẻ: “Quy định không cho dân tắm biển trước 7 giờ và sau 17 giờ là bất hợp lý. Trong các cuộc họp với UBND TP.Vũng Tàu, chúng tôi đều có ý kiến kéo dài thời gian tắm biển nhưng vẫn chưa thấy phản hồi”.
“Khi để người dân tắm biển ngoài giờ quy định, lỡ xảy ra sự cố chết đuối thì chúng tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm. Vì vậy, khi không có lực lượng cứu hộ của Nhà nước trực nữa thì chúng tôi buộc lòng không cho người dân vào tắm”, ông Long nói thêm.
Vì sao không có lực lượng cứu hộ ngoài giờ quy định? Ông Phạm Khắc Tộ, Phó trưởng ban Quản lý các KDL TP.Vũng Tàu, giải thích: “Do anh em làm việc, ngâm mình dưới nước từ sáng đến chiều thì sức đâu mà làm nổi. Giờ mà tuyển một nhân viên cứu hộ vào làm đâu có dễ”.
Theo tìm hiểu của PV, quy định chỉ được tắm biển từ 7-17 giờ được UBND TP.Vũng Tàu ban hành ngày 31.8.1996, nhưng lâu nay ít ai thực thi. Vào ngày 27.5, UBND TP.Vũng Tàu có văn bản cảnh báo nguy hiểm khi tắm biển trước 7 giờ và sau 17 giờ. Theo đó, UBND TP.Vũng Tàu đề nghị UBND các phường, xã tuyên truyền cho người dân biết những nguy hiểm khi tắm biển ngoài giờ quy định; đồng thời vận động nhân dân không nên tắm biển quá sớm hoặc quá muộn khi chưa có lực lượng trực cứu hộ. Từ sự "nhắc nhở" này, các KDL mới áp dụng trở lại quy định trên.
Trao đổi với PV, bà Trương Thị Hường, Phó chủ tịch UBND TP.Vũng Tàu lý giải: "Thời gian qua, du khách và người dân tắm biển từ sáng sớm hoặc chiều tối khi không có lực lượng cứu hộ đã xảy ra nhiều vụ tai nạn chết đuối. Chính vì vậy UBND TP.Vũng Tàu đã ra quy định giờ tắm biển như trên". Tuy nhiên, bà Hường cũng nói thêm với PV: “Nhưng tới đây chúng tôi sẽ kéo dài thời gian tắm biển đến 19 giờ tối”.
Đà Nẵng cho phép tắm biển từ 4 giờ 30 - 19 giờ
Theo Ban quản lý bán đảo Sơn Trà và các bãi biển du lịch TP.Đà Nẵng (BQL), khách tắm biển tập trung nhiều nhất ở 2 khu vực từ bãi tắm Sao Biển đường Trường Sa đến đường Hoàng Sa, P.Thọ Quang và ven biển đường Nguyễn Tất Thành từ P.Xuân Hà đến P.Hòa Hiệp Nam. Hai bãi tắm trải dài khoảng 9 km này hiện có 17 trạm cứu hộ cùng 93 nhân viên, mỗi trạm cách nhau 500 m.
BQL đã đặt bảng thông báo và dùng hệ thống phát thanh khuyến cáo du khách nên tắm từ 4 giờ 30 đến 19 giờ hằng ngày và nên tắm gần khu vực có trạm cứu hộ để được hỗ trợ kịp thời. Người dân và du khách đến Đà Nẵng cũng đã quen với giờ giấc tắm biển như khuyến cáo nên hầu hết đều tuân thủ. Nhờ có các trạm cứu hộ với số nhân viên trực khá đông và được đào tạo bài bản, 6 tháng đầu năm, lực lượng cứu hộ đã cứu 110 trường hợp đuối nước.
Du lịch, GO! - Theo báo Thanh Niên
17 giờ ngày 27.6, chúng tôi đứng trước Khu du lịch (KDL) Paradise (TP.Vũng Tàu, Bà Rịa-Vũng Tàu), đường Thùy Vân - Nguyễn An Ninh, chứng kiến cảnh hàng chục người dân chạy xe vào cổng để tắm biển đều bị bảo vệ ngăn lại, không cho vào.
< Biển báo “Hết giờ tắm biển” đặt trước cổng KDL Paradise.
Bảo vệ tên H., cho biết: “Theo quy định của UBND TP.Vũng Tàu và của công ty nên chúng tôi không thể cho dân vào tắm biển giờ này được. Mỗi lần ra ngăn lại tôi ngại lắm chứ, nhưng khi cho họ vào thì chúng tôi bị công ty la rầy vì làm trái quy định của Nhà nước”.
Do bị bảo vệ ngăn lại, anh Nguyễn Văn Cường (ngụ P.Thắng Tam, TP.Vũng Tàu), bức xúc: “Sao đi tắm biển phải theo giờ quy định của nhà nước? Nếu là cán bộ công chức hay sinh viên, học sinh đi làm, đi học trong giờ hành chính thì lấy đâu ra thời gian mà đến biển để tắm? Tôi đề nghị UBND TP.Vũng Tàu phải tăng thêm thời gian tắm biển và cử lực lượng cứu hộ trực”. Trong khi đó, vào lúc 17 giờ 30 cùng ngày, khi có mặt tại KDL Bimexco (cách KDL Paradise hơn 200 m), chúng tôi vẫn thấy khách vào tắm biển rất đông. Lối dẫn xuống bãi biển của KDL này có đặt bản ghi nội dung “Giờ tắm biển từ 7 - 17 giờ. Ngoài giờ trên không có cứu hộ”. Các bảo vệ ở đây vẫn bấm phiếu giữ xe cho khách xuống tắm biển, mặc dù thời gian này đã ngoài giờ quy định.
Cấm do thiếu cứu hộ
Trao đổi với PV, ông Đoàn Thế Long, Cố vấn Tổng giám đốc Công ty liên doanh Vũng Tàu - Paradise, chia sẻ: “Quy định không cho dân tắm biển trước 7 giờ và sau 17 giờ là bất hợp lý. Trong các cuộc họp với UBND TP.Vũng Tàu, chúng tôi đều có ý kiến kéo dài thời gian tắm biển nhưng vẫn chưa thấy phản hồi”.
“Khi để người dân tắm biển ngoài giờ quy định, lỡ xảy ra sự cố chết đuối thì chúng tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm. Vì vậy, khi không có lực lượng cứu hộ của Nhà nước trực nữa thì chúng tôi buộc lòng không cho người dân vào tắm”, ông Long nói thêm.
Vì sao không có lực lượng cứu hộ ngoài giờ quy định? Ông Phạm Khắc Tộ, Phó trưởng ban Quản lý các KDL TP.Vũng Tàu, giải thích: “Do anh em làm việc, ngâm mình dưới nước từ sáng đến chiều thì sức đâu mà làm nổi. Giờ mà tuyển một nhân viên cứu hộ vào làm đâu có dễ”.
Theo tìm hiểu của PV, quy định chỉ được tắm biển từ 7-17 giờ được UBND TP.Vũng Tàu ban hành ngày 31.8.1996, nhưng lâu nay ít ai thực thi. Vào ngày 27.5, UBND TP.Vũng Tàu có văn bản cảnh báo nguy hiểm khi tắm biển trước 7 giờ và sau 17 giờ. Theo đó, UBND TP.Vũng Tàu đề nghị UBND các phường, xã tuyên truyền cho người dân biết những nguy hiểm khi tắm biển ngoài giờ quy định; đồng thời vận động nhân dân không nên tắm biển quá sớm hoặc quá muộn khi chưa có lực lượng trực cứu hộ. Từ sự "nhắc nhở" này, các KDL mới áp dụng trở lại quy định trên.
Trao đổi với PV, bà Trương Thị Hường, Phó chủ tịch UBND TP.Vũng Tàu lý giải: "Thời gian qua, du khách và người dân tắm biển từ sáng sớm hoặc chiều tối khi không có lực lượng cứu hộ đã xảy ra nhiều vụ tai nạn chết đuối. Chính vì vậy UBND TP.Vũng Tàu đã ra quy định giờ tắm biển như trên". Tuy nhiên, bà Hường cũng nói thêm với PV: “Nhưng tới đây chúng tôi sẽ kéo dài thời gian tắm biển đến 19 giờ tối”.

Theo Ban quản lý bán đảo Sơn Trà và các bãi biển du lịch TP.Đà Nẵng (BQL), khách tắm biển tập trung nhiều nhất ở 2 khu vực từ bãi tắm Sao Biển đường Trường Sa đến đường Hoàng Sa, P.Thọ Quang và ven biển đường Nguyễn Tất Thành từ P.Xuân Hà đến P.Hòa Hiệp Nam. Hai bãi tắm trải dài khoảng 9 km này hiện có 17 trạm cứu hộ cùng 93 nhân viên, mỗi trạm cách nhau 500 m.
BQL đã đặt bảng thông báo và dùng hệ thống phát thanh khuyến cáo du khách nên tắm từ 4 giờ 30 đến 19 giờ hằng ngày và nên tắm gần khu vực có trạm cứu hộ để được hỗ trợ kịp thời. Người dân và du khách đến Đà Nẵng cũng đã quen với giờ giấc tắm biển như khuyến cáo nên hầu hết đều tuân thủ. Nhờ có các trạm cứu hộ với số nhân viên trực khá đông và được đào tạo bài bản, 6 tháng đầu năm, lực lượng cứu hộ đã cứu 110 trường hợp đuối nước.
Du lịch, GO! - Theo báo Thanh Niên
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012
Đà Nẵng chi 1 triệu USD phủ Wifi miễn phí
Để phát triển kinh tế xã hội, nâng cao dân trí, các thành phố miền Trung như Hội An, Đà Nẵng, Huế đã và đang triển khai phủ sóng Wifi miễn phí trên diện rộng. Các địa phương đã “vận dụng” những cách làm khác nhau trong việc huy động nguồn kinh phí triển khai hệ thống.
Hội An: Chính quyền và doanh nghiệp cùng đồng hành
Hệ thống Wifi Hội An được đầu tư với tổng kinh phí hơn 25 tỷ đồng từ nguồn vốn xã hội hóa do Sở TT&TT Quảng Nam phối hợp với Công ty VDC thực hiện đã chính thức hoạt động từ tháng 3/2012. Việc phủ sóng Wifi miễn phí trên diện rộng là một xu thế mới đem lại lợi ích cho người dân địa phương cũng như du khách. Đồng thời thể hiện sự đồng hành của chính quyền địa phương và doanh nghiệp trong hỗ trợ phát triển cộng đồng, nâng cao dân trí cho người dân.
Với 350 điểm phát sóng hiện có, hệ thống Wifi hiện đã phủ sóng tại tất cả các khu vực trọng điểm trong đô thị cổ Hội An, giúp người dân và du khách có thể truy cập Internet miễn phí với tốc độ 256Kbps.
Bà Trịnh Diễm Quỳnh -Chủ hiệu vải YaLy, số 358 Nguyễn Duy Hiệu, TP. Hội An cho biết, chỉ riêng 3 cơ sở của YaLy tại Hội An hàng năm đã đón hàng ngàn lượt khách đến giao dịch, mua hàng, may mặc. Phần lớn trong số này là khách nước ngoài. Họ biết đến Hội An, đến các hiệu vải may lấy liền, giá rẻ nhất hành tinh là thông qua mạng Internet. Từ khi có hệ thống Wifi miễn phí này, doanh nghiệp chúng tôi đã giảm được cước phí mạng, giảm chi phí đầu tư hạ tầng, tăng lượng giao dịch, bán hàng qua mạng.
Một số công ty du lịch, lữ hành cũng đánh giá cao sự hữu dụng của hệ thống Wifi trong việc hỗ trợ du khách đặt phòng, đặt tour, tìm hiểu danh thắng, văn hóa, lịch sử, con người Hội An…, qua đó góp phần tăng thêm sự hấp dẫn cho du khách khi đến với Hội An.
Chính quyền TP. Hội An xem đây là kênh thông tin quan trọng để tiếp cận, lắng nghe và giải quyết những tâm tư, nguyện vọng của nhân dân, đồng thời ứng dụng các tiện ích của Internet trong công tác điều hành, hiện đại hóa thủ tục hành chính của địa phương.
Hiện nay, Công ty VDC cũng đang khẩn trương hoàn thiện cổng thông tin điện tử www.hoiannet.vn trên nền của hệ thống Wifi Hội An, nhằm tạo kênh thông tin chính thống, uy tín, đảm bảo để người dân, doanh nghiệp tại Hội An nói riêng và cả nước nói chung có thể cung cấp, quảng bá các sản phẩm dịch vụ cũng như thực hiện các giao dịch mua bán. Đồng thời, đây cũng là kênh quảng bá hình ảnh, thương hiệu của Hội An đến với du khách trong và ngoài nước.
Ông Lê Mạnh Hùng, Giám đốc VDC3 cho biết: VDC3 phối hợp với các doanh nghiệp khảo sát để triển khai thêm các dịch vụ data, truyền hình… nhằm khai thác hiệu quả hạ tầng của hệ thống.
Mô hình phủ sóng Wifi miễn phí của Hội An bằng nguồn vốn xã hội hóa cũng sẽ được nghiên cứu áp dụng tại TP. Huế trong thời gian tới đây.
Đà Nẵng: Đầu tư 1 triệu USD để phủ sóng Wifi miễn phí
Theo Sở TT&TT Đà Nẵng, dự kiến vào tháng 6/2013, Đà Nẵng sẽ phủ sóng Wifi miễn phí giai đoạn đầu cho người dân và du khách trên địa bàn với nguồn kinh phí 1 triệu USD từ dự án Phát triển CNTT-TT do Ngân hàng Thế giới tài trợ. Theo đó, sẽ triển khai lắp đặt 150 điểm phát sóng (AP), phủ sóng dọc 2 bên bờ sông Hàn, dọc theo bãi biển và một số khu vực công cộng trên địa bàn TP. Đà Nẵng như sân bay, bến xe, ga tàu, rạp hát, khu triển lãm, Khu thể thao Tuyên Sơn, các trường đại học, cao đẳng, bệnh viện, ký túc xá sinh viên…, giúp người dân và du khách có thể truy cập Internet miễn phí với tốc độ cao. Ngoài ra, Đà Nẵng cũng xúc tiến dự án mở rộng hệ thống Wifi để bảo đảm phủ sóng kín khu vực ngoài trời tại các khu chung cư, đô thị.
Đây là hệ thống Wifi chuyên dụng, sử dụng công nghệ 802.a/b/g/n, với băng thông rộng, phủ sóng mạnh, số lượng người dùng trên mỗi điểm AP lớn; đồng thời khả năng chia sẻ băng thông và lưu lượng giữa các AP lân cận sẽ cung cấp cho người dân băng thông không chỉ đọc tin tức mà còn download, upload, truyền dữ liệu...
Ngoài ra, hệ thống còn được được tích hợp các phần mềm quản lý tính cước, hệ thống chống thâm nhập, giải pháp bảo mật... nên đảm bảo thuận lợi, an toàn cho người sử dụng.
Với việc phủ sóng Wifi miễn phí, TP. Đà Nẵng sẽ có sóng Wifi diện rộng giúp người dân truy cập Internet mọi lúc, mọi nơi, góp phần hoàn thiện cơ sở hạ tầng CNTT, phát triển du lịch tại địa phương. Bên cạnh đó, đây cũng là kênh giao dịch nhằm kết nối giữa chính quyền và người dân, giúp người dân dễ dàng hơn trong việc truy cập Internet và sử dụng hiệu quả các dịch vụ công trực tuyến của UBND TP. Đà Nẵng.
Cùng với việc hỗ trợ người dân sử dụng Internet, Sở TT&TT Thành phố sẽ phối hợp với các doanh nghiệp cung cấp dịch vụ cung cấp thêm nhiều dịch vụ trên hệ thống này như dịch vụ quảng cáo, các dịch vụ data, truyền hình, giám sát giao thông... nhằm đáp ứng nhu cầu đa dạng của nhiều tầng lớp người dân, doanh nghiệp.
Du lịch, GO! - Theo Infonet, internet
Hội An: Chính quyền và doanh nghiệp cùng đồng hành
Hệ thống Wifi Hội An được đầu tư với tổng kinh phí hơn 25 tỷ đồng từ nguồn vốn xã hội hóa do Sở TT&TT Quảng Nam phối hợp với Công ty VDC thực hiện đã chính thức hoạt động từ tháng 3/2012. Việc phủ sóng Wifi miễn phí trên diện rộng là một xu thế mới đem lại lợi ích cho người dân địa phương cũng như du khách. Đồng thời thể hiện sự đồng hành của chính quyền địa phương và doanh nghiệp trong hỗ trợ phát triển cộng đồng, nâng cao dân trí cho người dân.
Với 350 điểm phát sóng hiện có, hệ thống Wifi hiện đã phủ sóng tại tất cả các khu vực trọng điểm trong đô thị cổ Hội An, giúp người dân và du khách có thể truy cập Internet miễn phí với tốc độ 256Kbps.
Bà Trịnh Diễm Quỳnh -Chủ hiệu vải YaLy, số 358 Nguyễn Duy Hiệu, TP. Hội An cho biết, chỉ riêng 3 cơ sở của YaLy tại Hội An hàng năm đã đón hàng ngàn lượt khách đến giao dịch, mua hàng, may mặc. Phần lớn trong số này là khách nước ngoài. Họ biết đến Hội An, đến các hiệu vải may lấy liền, giá rẻ nhất hành tinh là thông qua mạng Internet. Từ khi có hệ thống Wifi miễn phí này, doanh nghiệp chúng tôi đã giảm được cước phí mạng, giảm chi phí đầu tư hạ tầng, tăng lượng giao dịch, bán hàng qua mạng.
Một số công ty du lịch, lữ hành cũng đánh giá cao sự hữu dụng của hệ thống Wifi trong việc hỗ trợ du khách đặt phòng, đặt tour, tìm hiểu danh thắng, văn hóa, lịch sử, con người Hội An…, qua đó góp phần tăng thêm sự hấp dẫn cho du khách khi đến với Hội An.
Chính quyền TP. Hội An xem đây là kênh thông tin quan trọng để tiếp cận, lắng nghe và giải quyết những tâm tư, nguyện vọng của nhân dân, đồng thời ứng dụng các tiện ích của Internet trong công tác điều hành, hiện đại hóa thủ tục hành chính của địa phương.
Hiện nay, Công ty VDC cũng đang khẩn trương hoàn thiện cổng thông tin điện tử www.hoiannet.vn trên nền của hệ thống Wifi Hội An, nhằm tạo kênh thông tin chính thống, uy tín, đảm bảo để người dân, doanh nghiệp tại Hội An nói riêng và cả nước nói chung có thể cung cấp, quảng bá các sản phẩm dịch vụ cũng như thực hiện các giao dịch mua bán. Đồng thời, đây cũng là kênh quảng bá hình ảnh, thương hiệu của Hội An đến với du khách trong và ngoài nước.
Ông Lê Mạnh Hùng, Giám đốc VDC3 cho biết: VDC3 phối hợp với các doanh nghiệp khảo sát để triển khai thêm các dịch vụ data, truyền hình… nhằm khai thác hiệu quả hạ tầng của hệ thống.

Đà Nẵng: Đầu tư 1 triệu USD để phủ sóng Wifi miễn phí
Theo Sở TT&TT Đà Nẵng, dự kiến vào tháng 6/2013, Đà Nẵng sẽ phủ sóng Wifi miễn phí giai đoạn đầu cho người dân và du khách trên địa bàn với nguồn kinh phí 1 triệu USD từ dự án Phát triển CNTT-TT do Ngân hàng Thế giới tài trợ. Theo đó, sẽ triển khai lắp đặt 150 điểm phát sóng (AP), phủ sóng dọc 2 bên bờ sông Hàn, dọc theo bãi biển và một số khu vực công cộng trên địa bàn TP. Đà Nẵng như sân bay, bến xe, ga tàu, rạp hát, khu triển lãm, Khu thể thao Tuyên Sơn, các trường đại học, cao đẳng, bệnh viện, ký túc xá sinh viên…, giúp người dân và du khách có thể truy cập Internet miễn phí với tốc độ cao. Ngoài ra, Đà Nẵng cũng xúc tiến dự án mở rộng hệ thống Wifi để bảo đảm phủ sóng kín khu vực ngoài trời tại các khu chung cư, đô thị.
Đây là hệ thống Wifi chuyên dụng, sử dụng công nghệ 802.a/b/g/n, với băng thông rộng, phủ sóng mạnh, số lượng người dùng trên mỗi điểm AP lớn; đồng thời khả năng chia sẻ băng thông và lưu lượng giữa các AP lân cận sẽ cung cấp cho người dân băng thông không chỉ đọc tin tức mà còn download, upload, truyền dữ liệu...
Ngoài ra, hệ thống còn được được tích hợp các phần mềm quản lý tính cước, hệ thống chống thâm nhập, giải pháp bảo mật... nên đảm bảo thuận lợi, an toàn cho người sử dụng.
Với việc phủ sóng Wifi miễn phí, TP. Đà Nẵng sẽ có sóng Wifi diện rộng giúp người dân truy cập Internet mọi lúc, mọi nơi, góp phần hoàn thiện cơ sở hạ tầng CNTT, phát triển du lịch tại địa phương. Bên cạnh đó, đây cũng là kênh giao dịch nhằm kết nối giữa chính quyền và người dân, giúp người dân dễ dàng hơn trong việc truy cập Internet và sử dụng hiệu quả các dịch vụ công trực tuyến của UBND TP. Đà Nẵng.
Cùng với việc hỗ trợ người dân sử dụng Internet, Sở TT&TT Thành phố sẽ phối hợp với các doanh nghiệp cung cấp dịch vụ cung cấp thêm nhiều dịch vụ trên hệ thống này như dịch vụ quảng cáo, các dịch vụ data, truyền hình, giám sát giao thông... nhằm đáp ứng nhu cầu đa dạng của nhiều tầng lớp người dân, doanh nghiệp.
Du lịch, GO! - Theo Infonet, internet
Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012
Chơi dù lượn ở biển Hoằng Trường
Bay ở độ cao từ 100 - 1000m so với mực nước biển. Trải nghiệm những cảm giác hồi hộp, lo lắng khi ở trên lãnh địa của những loài chim. Để rồi, chỉ sau vài giây cất cánh, những cảm xúc thăng hoa, vui sướng, bồng bềnh trên không trung bao la ùa về.
< Núi Linh Trường thuộc huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa, đây được coi là điểm bay đẹp nhất miền Bắc bởi thời tiết phù hợp.
Thỏa sức ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước với những bãi biển dài cát trắng, những cánh đồng bất tận và tấm gương khổng lồ lấp lánh ánh mặt trời phản chiếu trên đồng muối bằng một góc nhìn mới mẻ đầy cảm xúc, khác lạ đến dị thường. Đó là những trải nghiệm đặc biệt khi bay lượn trên không cùng một phi công dù lượn tại bãi biển Hải Tiến, xã Hoằng Trường, Hoằng Hóa, Thanh Hóa trong liên hoan dù lượn toàn quốc Hoằng Trường FunFly 2012 vừa qua.
< Tháng 6 là mùa đẹp nhất trong năm bởi đây là thời điểm đạt chuẩn tối đa về thời tiết và tốc độ gió.
Hoằng Trường, cái tên như còn mới mẻ trong danh sách các điểm đến được điểm mặt chỉ tên mỗi mùa du lịch biển, với bãi biển tít tắp dài tới 12km và thảm cát mịn lăn cùng những con sóng bạc đầu lúc thủy triều. Phía sau rặng phi lao chắn sóng là một vùng mênh mang đồng lúa xanh bát ngát. Hoằng Trường chỉ là một cái tên mới trong vài năm trở lại đây.
< Thiết bị cần thiết đi kèm trong những chuyến bay bằng dù lượn không thể thiếu đó là máy đo gió, bộ đàm liên lạc trên không.
Tuy nhiên, với phong cảnh và môi trường tự nhiên nguyên sơ của một bãi biển còn chưa bị quá trình khai thác du lịch làm cho kiệt quệ, môi trường du lịch và dịch vụ lành mạnh vẫn chưa nhuốm mầu “chặt chém” như những điểm đến du lịch khác của miền Bắc. Khu du lịch Hải Tiến, Hoằng Trường đang tạo được hướng đi tốt cho một vùng du lịch còn nhiều tiềm năng và thế mạnh.
< Thông thường, tốc độ gió khoảng 3-4 m/giây là đạt độ an toàn khi bay.
Với hệ thống nhà nghỉ, khách sạn có chất lượng và đang tiếp tục được đầu tư nâng cấp, giá cả dịch vụ phải chăng, Hoằng Trường đang được đánh giá là điểm đến du lịch biển ít chi phí. Không những thế, Hoằng Trường còn có một lợi thế lớn là những khu dân cư, làng chài ven biển nằm gần ngay bên bãi tắm.
< Thành viên của đội dù lượn hầu hết là người có nhiều kinh nghiệm. Một VĐV, để có thể tự bay, phải học bài bản qua nhiều buổi học cơ bản, hàng chục lần bay thử với phi công có kinh nghiệm.
Mỗi buổi sáng, du khách chỉ cần đi bộ dọc bãi biển chừng non 1km là có cơ hội được ngắm bình minh đỏ rực trong ánh lưới của các ngư dân kéo lưới vét ven bờ. Đi thêm chút nữa là đến bãi nuôi nghêu với những chòi canh nằm chi chít như những chiếc nấm trên mặt biển. Ngắm những cánh đồng muối lấp lánh ánh mặt trời phản chiếu như những chiếc gương soi khổng lồ, hạt muối thấm đẫm mồ hôi của những diêm dân Hoằng Trường cũng là một trải nghiệm thú vị đối với những ai yêu khám phá vẻ đẹp của cuộc sống đời thường.
< Điểm xuất phát và phong cảnh tuyệt đẹp giữa rừng núi và biển...
Những năm trở lại đây, mỗi mùa du lịch biển, Hoằng Trường đều có đội dù bay của các câu lạc bộ dù trong nước về biểu diễn, bởi ở đây có bãi cất cánh và hạ cánh phù hợp nhất cho môn thể thao hàng không độc đáo này. Dù lượn là môn thể thao hàng không còn khá mới mẻ ở Việt Nam.
< Biển, đồng ruộng và sản xuất muối.
Trên đôi cánh lụa, các phi công như những chú chim bay trong không trung hàng giờ với nguồn năng lượng tự nhiên là gió trên bề mặt quả đất. Dù lượn là một chiếc cánh đơn giản. Các phi công điều khiển các chuyển động của dù qua những sợi dây, tận dụng sự vận động của các dòng không khí trên bề mặt trái đất tạo ra lực nâng không khác gì đôi cánh của loài chim trời. Mới nghe thoáng qua cũng khiến bất cứ ai không khỏi tò mò về môn thể thao độc đáo này.
Không giống như nhẩy “dù tròn” từ trên máy bay, dù lượn là loại hình bay sử dụng năng lượng tự nhiên có sự điều khiển.
Dù không “rơi” như dù tròn mà ngược lại, người điều khiển dù lượn còn có thể nâng cao độ bay của dù lên tới vài nghìn mét hoặc bay xa vài trăm kilomet so với điểm cất cánh. Chính nhờ kỹ năng điều khiển “bay” này mà người điều khiển dù lượn còn được gọi là phi công dù lượn, thay vì cách gọi là vận động viên nhảy dù như ở bộ môn nhẩy “dù tròn”.
Theo anh Nguyễn Việt Hà, Câu lạc bộ dù lượn VietWings Hà Nội: Hoằng Trường là một trong số ít những bãi biển của Việt Nam có điều kiện thích hợp với bộ môn dù lượn. Ở đây có điểm cất cánh trên núi cao 200m so với mực nước biển, điểm hạ cánh rộng rãi, điều kiện gió tốt cho cả việc cất cánh và hạ cánh.
Chính vì vậy, Hoằng Trường có thể được gọi là điểm đến của bộ môn dù lượn ở các tỉnh phía Bắc.
Hơn nữa, ngoài bãi biển Hoằng Trường rất dài và có đường cong mềm mại, phong cảnh nhìn từ xung quanh đỉnh núi nơi cất cánh cũng rất phong phú với nhiều loại địa hình khác nhau như cánh đồng muối, bãi nuôi nghêu khu vực cửa sông, những cánh đồng lúa rộng bát ngát ngay phía sau rặng phi lao ven biển...
Vì thế, khi bay dù lượn trên cao độ vài trăm mét mà ngắm phong cảnh thiên nhiên bên dưới quả là đẹp và thú vị. Cũng chính vì những yếu tố này mà hằng năm, vào mùa du lịch biển, câu lạc bộ VietWings Hà Nội thường chọn tổ chức liên hoan dù lượn toàn quốc tại bãi biển đẹp và nguyên sơ này.
Tại liên hoan dù lượn toàn quốc Hoằng Trường FunFly 2012, ông Nguyễn Văn Mãi, Phó Trưởng phòng VHTTDL huyện Hoằng Hóa cho biết: Bãi biển Hải Tiến, xã Hoằng Trường là một điểm đến du lịch mới được đưa vào khai thác vài năm trở lại đây. Ngoài những yếu tố cơ bản của một điểm đến du lịch biển, việc có được điểm xuất phát lý tưởng cho loại hình thể thao dù lượn và là bãi cất cánh duy nhất ở phía Bắc nằm ngay bên bờ biển sẽ tạo nên điểm khác biệt, mang tính cạnh tranh cho việc phát triển du lịch tại đây.
Nếu đào tạo được đội ngũ phi công tốt, đáp ứng được nhu cầu bay, ngắm cảnh từ trên cao cho du khách khi đến với Hải Tiến, ông hi vọng du khách sẽ chọn Hải Tiến cho những chuyến nghỉ ngắn ngày vào mùa du lịch biển hằng năm.
Du lịch, GO! - Theo Vũ Thanh (báo Du Lịch), ảnh Zing, Thethaovanhoa
< Núi Linh Trường thuộc huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa, đây được coi là điểm bay đẹp nhất miền Bắc bởi thời tiết phù hợp.
Thỏa sức ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước với những bãi biển dài cát trắng, những cánh đồng bất tận và tấm gương khổng lồ lấp lánh ánh mặt trời phản chiếu trên đồng muối bằng một góc nhìn mới mẻ đầy cảm xúc, khác lạ đến dị thường. Đó là những trải nghiệm đặc biệt khi bay lượn trên không cùng một phi công dù lượn tại bãi biển Hải Tiến, xã Hoằng Trường, Hoằng Hóa, Thanh Hóa trong liên hoan dù lượn toàn quốc Hoằng Trường FunFly 2012 vừa qua.
< Tháng 6 là mùa đẹp nhất trong năm bởi đây là thời điểm đạt chuẩn tối đa về thời tiết và tốc độ gió.
Hoằng Trường, cái tên như còn mới mẻ trong danh sách các điểm đến được điểm mặt chỉ tên mỗi mùa du lịch biển, với bãi biển tít tắp dài tới 12km và thảm cát mịn lăn cùng những con sóng bạc đầu lúc thủy triều. Phía sau rặng phi lao chắn sóng là một vùng mênh mang đồng lúa xanh bát ngát. Hoằng Trường chỉ là một cái tên mới trong vài năm trở lại đây.
< Thiết bị cần thiết đi kèm trong những chuyến bay bằng dù lượn không thể thiếu đó là máy đo gió, bộ đàm liên lạc trên không.
Tuy nhiên, với phong cảnh và môi trường tự nhiên nguyên sơ của một bãi biển còn chưa bị quá trình khai thác du lịch làm cho kiệt quệ, môi trường du lịch và dịch vụ lành mạnh vẫn chưa nhuốm mầu “chặt chém” như những điểm đến du lịch khác của miền Bắc. Khu du lịch Hải Tiến, Hoằng Trường đang tạo được hướng đi tốt cho một vùng du lịch còn nhiều tiềm năng và thế mạnh.
< Thông thường, tốc độ gió khoảng 3-4 m/giây là đạt độ an toàn khi bay.
Với hệ thống nhà nghỉ, khách sạn có chất lượng và đang tiếp tục được đầu tư nâng cấp, giá cả dịch vụ phải chăng, Hoằng Trường đang được đánh giá là điểm đến du lịch biển ít chi phí. Không những thế, Hoằng Trường còn có một lợi thế lớn là những khu dân cư, làng chài ven biển nằm gần ngay bên bãi tắm.
< Thành viên của đội dù lượn hầu hết là người có nhiều kinh nghiệm. Một VĐV, để có thể tự bay, phải học bài bản qua nhiều buổi học cơ bản, hàng chục lần bay thử với phi công có kinh nghiệm.
Mỗi buổi sáng, du khách chỉ cần đi bộ dọc bãi biển chừng non 1km là có cơ hội được ngắm bình minh đỏ rực trong ánh lưới của các ngư dân kéo lưới vét ven bờ. Đi thêm chút nữa là đến bãi nuôi nghêu với những chòi canh nằm chi chít như những chiếc nấm trên mặt biển. Ngắm những cánh đồng muối lấp lánh ánh mặt trời phản chiếu như những chiếc gương soi khổng lồ, hạt muối thấm đẫm mồ hôi của những diêm dân Hoằng Trường cũng là một trải nghiệm thú vị đối với những ai yêu khám phá vẻ đẹp của cuộc sống đời thường.
< Điểm xuất phát và phong cảnh tuyệt đẹp giữa rừng núi và biển...
Những năm trở lại đây, mỗi mùa du lịch biển, Hoằng Trường đều có đội dù bay của các câu lạc bộ dù trong nước về biểu diễn, bởi ở đây có bãi cất cánh và hạ cánh phù hợp nhất cho môn thể thao hàng không độc đáo này. Dù lượn là môn thể thao hàng không còn khá mới mẻ ở Việt Nam.
< Biển, đồng ruộng và sản xuất muối.
Trên đôi cánh lụa, các phi công như những chú chim bay trong không trung hàng giờ với nguồn năng lượng tự nhiên là gió trên bề mặt quả đất. Dù lượn là một chiếc cánh đơn giản. Các phi công điều khiển các chuyển động của dù qua những sợi dây, tận dụng sự vận động của các dòng không khí trên bề mặt trái đất tạo ra lực nâng không khác gì đôi cánh của loài chim trời. Mới nghe thoáng qua cũng khiến bất cứ ai không khỏi tò mò về môn thể thao độc đáo này.
Không giống như nhẩy “dù tròn” từ trên máy bay, dù lượn là loại hình bay sử dụng năng lượng tự nhiên có sự điều khiển.
Dù không “rơi” như dù tròn mà ngược lại, người điều khiển dù lượn còn có thể nâng cao độ bay của dù lên tới vài nghìn mét hoặc bay xa vài trăm kilomet so với điểm cất cánh. Chính nhờ kỹ năng điều khiển “bay” này mà người điều khiển dù lượn còn được gọi là phi công dù lượn, thay vì cách gọi là vận động viên nhảy dù như ở bộ môn nhẩy “dù tròn”.
Theo anh Nguyễn Việt Hà, Câu lạc bộ dù lượn VietWings Hà Nội: Hoằng Trường là một trong số ít những bãi biển của Việt Nam có điều kiện thích hợp với bộ môn dù lượn. Ở đây có điểm cất cánh trên núi cao 200m so với mực nước biển, điểm hạ cánh rộng rãi, điều kiện gió tốt cho cả việc cất cánh và hạ cánh.
Chính vì vậy, Hoằng Trường có thể được gọi là điểm đến của bộ môn dù lượn ở các tỉnh phía Bắc.
Hơn nữa, ngoài bãi biển Hoằng Trường rất dài và có đường cong mềm mại, phong cảnh nhìn từ xung quanh đỉnh núi nơi cất cánh cũng rất phong phú với nhiều loại địa hình khác nhau như cánh đồng muối, bãi nuôi nghêu khu vực cửa sông, những cánh đồng lúa rộng bát ngát ngay phía sau rặng phi lao ven biển...
Vì thế, khi bay dù lượn trên cao độ vài trăm mét mà ngắm phong cảnh thiên nhiên bên dưới quả là đẹp và thú vị. Cũng chính vì những yếu tố này mà hằng năm, vào mùa du lịch biển, câu lạc bộ VietWings Hà Nội thường chọn tổ chức liên hoan dù lượn toàn quốc tại bãi biển đẹp và nguyên sơ này.
Tại liên hoan dù lượn toàn quốc Hoằng Trường FunFly 2012, ông Nguyễn Văn Mãi, Phó Trưởng phòng VHTTDL huyện Hoằng Hóa cho biết: Bãi biển Hải Tiến, xã Hoằng Trường là một điểm đến du lịch mới được đưa vào khai thác vài năm trở lại đây. Ngoài những yếu tố cơ bản của một điểm đến du lịch biển, việc có được điểm xuất phát lý tưởng cho loại hình thể thao dù lượn và là bãi cất cánh duy nhất ở phía Bắc nằm ngay bên bờ biển sẽ tạo nên điểm khác biệt, mang tính cạnh tranh cho việc phát triển du lịch tại đây.
Nếu đào tạo được đội ngũ phi công tốt, đáp ứng được nhu cầu bay, ngắm cảnh từ trên cao cho du khách khi đến với Hải Tiến, ông hi vọng du khách sẽ chọn Hải Tiến cho những chuyến nghỉ ngắn ngày vào mùa du lịch biển hằng năm.
Du lịch, GO! - Theo Vũ Thanh (báo Du Lịch), ảnh Zing, Thethaovanhoa
Hải âu tung trời trên biển Nha Trang
Đàn hải âu đó không do con người nuôi, chúng sống tự nhiên trên Hòn Sam và du khách cũng có thể ngắm chúng ngay tại những ghềnh đá của Hòn Nội gần đó.
Ngắm từng đàn hải âu bay rợp trời giữa biển trời Nha Trang mênh mông- đó là chuyến du hành lạ, đầy cảm xúc nếu một lần bạn theo chuyến tàu cao tốc tham gia tour du lịch đảo yến của Cty yến sào Khánh Hòa. Đó quả thật là một cảm giác khác, hoàn toàn khác so với bao lần đi thuyền trên biển, kể cả ai đó có bao nhiêu lần đi du lịch đến các tuyến đảo.
Chuyến đi phải khởi hành sớm, từ 7 giờ sáng để còn kịp ngắm biển Nha Trang hiền hòa buổi sáng. Khi đó, sóng biển dịu dàng chao qua chao lại. Những con thuyền đánh cá đã trở về, và các đảo ngoài khơi nổi bật trên nền biển xanh, khiến cho du khách có cảm giác lòng muốn thênh thang cùng thiên nhiên xinh đẹp ấy.
Tính chiều dài từ cảng Nha Trang đến Hòn Sam là 40 km. Một khoảng cách trên đường bộ không xa lắm, nhưng với biển cả thì nếu đi bằng con tàu bình thường phải mất gần 2 giờ đồng hồ. Con tàu cao tốc sẽ giúp du khách tiết kiệm được thời gian lao xao cùng biển cả. Thời gian ấy là 45 phút.
Thật ra chuyến du lịch ấy chủ yếu là ngắm chim yến và xem những người thợ khai thác yến cùng ngắm san hô dưới lòng đại dương qua mặt kính của con tàu đáy kính. Khu vực ngắm chim yến là một hang hẹp ở Hòn Sam. Khách muốn ngắm nhìn nhà của chim yến phải đi từng ba đến bốn người một. Nhưng chim yến là loại chim bay xa, chúng thức dậy khi mặt trời còn chưa mọc, và nơi chúng kiếm ăn có khi tận các dãy núi ở Đà Lạt, Đắc Lắc. Cho nên chỉ có thể ngắm một số con chim yến rất ít đang ở lại giữ nhà.
Ngắm nhìn những ngọn núi chông chênh, ngắm nhìn những hang yến cũng chông chênh, ngắm nhìn san hô dưới biển, ngắm nhìn những cây phong ba được lấy từ đảo Trường Sa về trồng. Cũng có thể leo lên hang Du Hạ, xem đất trời ở độ cao ấy, lên đền thờ tổ nghề yến thắp vài nén nhang tưởng nhớ. Biển ở đảo Hòn Nội trong và mát, có nhiều ghềnh đá và ở ngay giữa lòng đảo có cả " hồ" do biển tạo thành để tắm.
Ai cũng biết chim hải âu là loài chim biển. Nếu đi trên một con tàu ngoài biển, thỉnh thoảng mọi người vẫn thường bắt gặp những con chim hải âu bay theo. Đó là chúng bay theo dòng nước của con tàu đang rẽ sóng, ở nơi đó nhiều loại cá sẽ phải nổi lên, và chúng lao xuống để bắt con mồi nhưng ai cũng cảm giác chúng đang bay theo mình.
Ngắm hải âu, lại ngắm cặn kẽ từng đàn, từng bầy khi chúng sinh hoạt tại Hòn Sam, khu vực đảo yến, Nha Trang lại là cảm giác trong trẻo và thích thú. Hòn Sam chỉ là một đảo nhỏ, rộng chừng hơn 1.000m2. Đảo không cao, chỉ nhô hơn mặt biển chừng 15 mét. Tại đây có nhiều ghềnh đá, lài ra tận biển. Chính việc đá lài ra biển nên tạo ra những con sóng vừa đủ, khiến cho đàn cá vốn không bị săn đuổi bởi các tàu thuyền đánh cá trong khu vực đảo yến, cho nên tụ tập rất nhiều. Cá cứ dựa vào những con sóng dội vào bờ đá mà tung mình, và chúng trở thành điểm săn mồi hấp dẫn của đàn hải âu. Đặc biệt, tại Hòn Sam lại có nhiều khe đá, nơi đây nhờ đất đá và nước mưa tạo thành những thảm có lát màu xanh rất dày. Vì thế chỗ thảm xanh ấy thành nơi trú ẩn cho chim hải âu và trở thành nơi để chúng chọn để làm ổ, đẻ trứng.
Hải âu ở Hòn Sam lên trên cả ngàn con. Chúng có thân hình màu xám, cổ điểm xuyết trắng, rất dạn dĩ với du khách. Mọi người sẽ thấy không biết cơ man nào là chim hải âu. Chúng tung cánh bay tạo cho không gian lao xao trong nền biển xanh như bức tranh vẽ khéo, rất đẹp.
Du lịch, GO! - Theo DulichVN
Ngắm từng đàn hải âu bay rợp trời giữa biển trời Nha Trang mênh mông- đó là chuyến du hành lạ, đầy cảm xúc nếu một lần bạn theo chuyến tàu cao tốc tham gia tour du lịch đảo yến của Cty yến sào Khánh Hòa. Đó quả thật là một cảm giác khác, hoàn toàn khác so với bao lần đi thuyền trên biển, kể cả ai đó có bao nhiêu lần đi du lịch đến các tuyến đảo.
Chuyến đi phải khởi hành sớm, từ 7 giờ sáng để còn kịp ngắm biển Nha Trang hiền hòa buổi sáng. Khi đó, sóng biển dịu dàng chao qua chao lại. Những con thuyền đánh cá đã trở về, và các đảo ngoài khơi nổi bật trên nền biển xanh, khiến cho du khách có cảm giác lòng muốn thênh thang cùng thiên nhiên xinh đẹp ấy.
Tính chiều dài từ cảng Nha Trang đến Hòn Sam là 40 km. Một khoảng cách trên đường bộ không xa lắm, nhưng với biển cả thì nếu đi bằng con tàu bình thường phải mất gần 2 giờ đồng hồ. Con tàu cao tốc sẽ giúp du khách tiết kiệm được thời gian lao xao cùng biển cả. Thời gian ấy là 45 phút.
Thật ra chuyến du lịch ấy chủ yếu là ngắm chim yến và xem những người thợ khai thác yến cùng ngắm san hô dưới lòng đại dương qua mặt kính của con tàu đáy kính. Khu vực ngắm chim yến là một hang hẹp ở Hòn Sam. Khách muốn ngắm nhìn nhà của chim yến phải đi từng ba đến bốn người một. Nhưng chim yến là loại chim bay xa, chúng thức dậy khi mặt trời còn chưa mọc, và nơi chúng kiếm ăn có khi tận các dãy núi ở Đà Lạt, Đắc Lắc. Cho nên chỉ có thể ngắm một số con chim yến rất ít đang ở lại giữ nhà.
Ngắm nhìn những ngọn núi chông chênh, ngắm nhìn những hang yến cũng chông chênh, ngắm nhìn san hô dưới biển, ngắm nhìn những cây phong ba được lấy từ đảo Trường Sa về trồng. Cũng có thể leo lên hang Du Hạ, xem đất trời ở độ cao ấy, lên đền thờ tổ nghề yến thắp vài nén nhang tưởng nhớ. Biển ở đảo Hòn Nội trong và mát, có nhiều ghềnh đá và ở ngay giữa lòng đảo có cả " hồ" do biển tạo thành để tắm.
Ai cũng biết chim hải âu là loài chim biển. Nếu đi trên một con tàu ngoài biển, thỉnh thoảng mọi người vẫn thường bắt gặp những con chim hải âu bay theo. Đó là chúng bay theo dòng nước của con tàu đang rẽ sóng, ở nơi đó nhiều loại cá sẽ phải nổi lên, và chúng lao xuống để bắt con mồi nhưng ai cũng cảm giác chúng đang bay theo mình.
Ngắm hải âu, lại ngắm cặn kẽ từng đàn, từng bầy khi chúng sinh hoạt tại Hòn Sam, khu vực đảo yến, Nha Trang lại là cảm giác trong trẻo và thích thú. Hòn Sam chỉ là một đảo nhỏ, rộng chừng hơn 1.000m2. Đảo không cao, chỉ nhô hơn mặt biển chừng 15 mét. Tại đây có nhiều ghềnh đá, lài ra tận biển. Chính việc đá lài ra biển nên tạo ra những con sóng vừa đủ, khiến cho đàn cá vốn không bị săn đuổi bởi các tàu thuyền đánh cá trong khu vực đảo yến, cho nên tụ tập rất nhiều. Cá cứ dựa vào những con sóng dội vào bờ đá mà tung mình, và chúng trở thành điểm săn mồi hấp dẫn của đàn hải âu. Đặc biệt, tại Hòn Sam lại có nhiều khe đá, nơi đây nhờ đất đá và nước mưa tạo thành những thảm có lát màu xanh rất dày. Vì thế chỗ thảm xanh ấy thành nơi trú ẩn cho chim hải âu và trở thành nơi để chúng chọn để làm ổ, đẻ trứng.
Hải âu ở Hòn Sam lên trên cả ngàn con. Chúng có thân hình màu xám, cổ điểm xuyết trắng, rất dạn dĩ với du khách. Mọi người sẽ thấy không biết cơ man nào là chim hải âu. Chúng tung cánh bay tạo cho không gian lao xao trong nền biển xanh như bức tranh vẽ khéo, rất đẹp.
Du lịch, GO! - Theo DulichVN
Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012
Phượt: một cách để yêu cuộc đời
Nhiều bạn trẻ đã lặn lội khắp nơi tìm những địa điểm mới, độc và lạ để chụp hình đưa lên các trang mạng xã hội, đặc biệt là Facebook... để thỏa lòng đam mê.
Bạn Hoàng Xuân Việt - sinh viên Trường CĐ Y Huế cho biết: “Mình ở Huế lâu nay nhưng có nhiều chỗ chưa hề biết tới, nên khi khám phá ra những địa điểm đẹp thì rất hứng thú, muốn cầm máy ảnh để chụp lại ngay”. Còn Bảo Khuê - sinh viên Trường ĐH Nghệ thuật Huế là một cô gái có những bộ ảnh rất độc, chia sẻ: “Mình chủ yếu chụp ảnh với bạn bè nhằm giải tỏa căng thẳng và tìm vài chỗ mới lạ để thư giãn”.
Có những bộ ảnh dù được chụp ở những địa điểm quen thuộc như: Trường THPT chuyên Quốc Học, Đại nội - Huế hay phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu… nhưng với góc nhìn sáng tạo, các bạn đã làm cho bức ảnh của mình trở nên độc đáo và mới lạ hơn.
Ngoài ra, những địa điểm ít người biết đến như: Đập La ỉ, đồi cỏ chân núi Tứ Tượng, cầu Tam Giang, đồng cải Kim Long, biển Vinh Hiền, bến đò Vĩnh Tu đã được các bạn trẻ ở Huế khám phá và dựng thành ảnh đẹp.
“Có lần cả nhóm (khoảng 20 người) chủ quan vượt đoạn hầm xe lửa để đến làng Vân (Đà Nẵng). Vừa đi được khoảng 300 m trong hầm tối đen thì bỗng thấy 1 tia sáng ở phía cuối… Phải mất mấy phút định hình mới nhận ra đó là đèn pha của xe lửa. Lúc này cả nhóm nhanh chóng đứng nép sát vào hai bên đường hầm, tất cả ba lô và vật dụng đều vứt xuống đất. Khi đoàn tàu đã qua mọi người mới thở phào nhẹ nhõm” - Nguyễn Quốc Viễn, thành viên câu lạc bộ Sharing the Smile, chia sẻ.
Từ những chuyến đi đầy kỳ công như vậy mà rất nhiều địa điểm mới lạ ở bán đảo Sơn Trà, cảng Tiên Sa, đèo Hải Vân, bãi biển Nam Ô… đã được khám phá. Bạn Minh Tâm chia sẻ: “Có những nơi khi bọn mình đặt chân đến vẫn còn rất hoang sơ, ít người lui tới, nhiều khi nhóm còn tự đặt tên cho địa điểm vừa tìm ra, cảm giác rất thú vị”.
Từ niềm đam mê khám phá những khoảnh khắc lạ, đẹp đã có nhiều CLB nhiếp ảnh đã ra đời như: Student Tourism - được thành lập bởi 14 sinh viên Trường ĐH Khoa học Huế; Sharing the Smile được thành lập trên trang Facebook, hoạt động chủ yếu ở Đà Nẵng, thường tổ chức những chuyến đi khám phá các vùng đất mới trong phạm vi Đà Nẵng, Quảng Nam mà trước đó các thành viên chưa từng đặt chân đến.
Quốc Phong - thành viên CLB Sharing the Smile tâm sự: “Có lần nhóm đến làng Vân (Đà Nẵng), ngoài việc tìm kiếm những khung hình đẹp, bọn mình còn tổ chức đêm trung thu cho các em nhỏ ở đây. Từ số tiền nhỏ quyên góp được, bọn mình đã đem đến cho các em thiếu nhi làng Vân một đêm trung thu thật vui và đầm ấm. Đó có lẽ là cảm giác chẳng thể nào quên được”.
Võ Trần Phi Long - chủ nhiệm CLB Student Tourism Huế lại chia sẻ: “Bắt nguồn từ niềm đam mê nhiếp ảnh và mong muốn được học hỏi, mục tiêu của nhóm mình là giúp các bạn sinh viên có thêm điều kiện để tìm hiểu về lịch sử, văn hóa và càng đi càng thấy quê hương mình thật đẹp, từ đó càng thấy yêu nơi mình sống hơn”.
Du lịch, GO! - Theo Hạnh Chi - Kim Ngân (Thanhnien), internet
Bạn Hoàng Xuân Việt - sinh viên Trường CĐ Y Huế cho biết: “Mình ở Huế lâu nay nhưng có nhiều chỗ chưa hề biết tới, nên khi khám phá ra những địa điểm đẹp thì rất hứng thú, muốn cầm máy ảnh để chụp lại ngay”. Còn Bảo Khuê - sinh viên Trường ĐH Nghệ thuật Huế là một cô gái có những bộ ảnh rất độc, chia sẻ: “Mình chủ yếu chụp ảnh với bạn bè nhằm giải tỏa căng thẳng và tìm vài chỗ mới lạ để thư giãn”.
Có những bộ ảnh dù được chụp ở những địa điểm quen thuộc như: Trường THPT chuyên Quốc Học, Đại nội - Huế hay phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu… nhưng với góc nhìn sáng tạo, các bạn đã làm cho bức ảnh của mình trở nên độc đáo và mới lạ hơn.
Ngoài ra, những địa điểm ít người biết đến như: Đập La ỉ, đồi cỏ chân núi Tứ Tượng, cầu Tam Giang, đồng cải Kim Long, biển Vinh Hiền, bến đò Vĩnh Tu đã được các bạn trẻ ở Huế khám phá và dựng thành ảnh đẹp.
“Có lần cả nhóm (khoảng 20 người) chủ quan vượt đoạn hầm xe lửa để đến làng Vân (Đà Nẵng). Vừa đi được khoảng 300 m trong hầm tối đen thì bỗng thấy 1 tia sáng ở phía cuối… Phải mất mấy phút định hình mới nhận ra đó là đèn pha của xe lửa. Lúc này cả nhóm nhanh chóng đứng nép sát vào hai bên đường hầm, tất cả ba lô và vật dụng đều vứt xuống đất. Khi đoàn tàu đã qua mọi người mới thở phào nhẹ nhõm” - Nguyễn Quốc Viễn, thành viên câu lạc bộ Sharing the Smile, chia sẻ.
Từ những chuyến đi đầy kỳ công như vậy mà rất nhiều địa điểm mới lạ ở bán đảo Sơn Trà, cảng Tiên Sa, đèo Hải Vân, bãi biển Nam Ô… đã được khám phá. Bạn Minh Tâm chia sẻ: “Có những nơi khi bọn mình đặt chân đến vẫn còn rất hoang sơ, ít người lui tới, nhiều khi nhóm còn tự đặt tên cho địa điểm vừa tìm ra, cảm giác rất thú vị”.
Từ niềm đam mê khám phá những khoảnh khắc lạ, đẹp đã có nhiều CLB nhiếp ảnh đã ra đời như: Student Tourism - được thành lập bởi 14 sinh viên Trường ĐH Khoa học Huế; Sharing the Smile được thành lập trên trang Facebook, hoạt động chủ yếu ở Đà Nẵng, thường tổ chức những chuyến đi khám phá các vùng đất mới trong phạm vi Đà Nẵng, Quảng Nam mà trước đó các thành viên chưa từng đặt chân đến.
Quốc Phong - thành viên CLB Sharing the Smile tâm sự: “Có lần nhóm đến làng Vân (Đà Nẵng), ngoài việc tìm kiếm những khung hình đẹp, bọn mình còn tổ chức đêm trung thu cho các em nhỏ ở đây. Từ số tiền nhỏ quyên góp được, bọn mình đã đem đến cho các em thiếu nhi làng Vân một đêm trung thu thật vui và đầm ấm. Đó có lẽ là cảm giác chẳng thể nào quên được”.
Võ Trần Phi Long - chủ nhiệm CLB Student Tourism Huế lại chia sẻ: “Bắt nguồn từ niềm đam mê nhiếp ảnh và mong muốn được học hỏi, mục tiêu của nhóm mình là giúp các bạn sinh viên có thêm điều kiện để tìm hiểu về lịch sử, văn hóa và càng đi càng thấy quê hương mình thật đẹp, từ đó càng thấy yêu nơi mình sống hơn”.
Du lịch, GO! - Theo Hạnh Chi - Kim Ngân (Thanhnien), internet
Chinh phục điểm cực Đông của Tổ quốc
Đầu bài viết xin tạm gác lại chuyện tranh cãi giữa hai địa điểm: mũi Điện (mũi Đại Lãnh) của Phú Yên và mũi Đôi của Khánh Hòa - nơi được cho là điểm cực Đông của Việt Nam (bạn xem thêm phần cuối bài).
< Biển trời thơ mộng trên cung đường đến Mũi Điện.
Nhiều nhóm đã đến tận cả hai điểm và "chấm" bằng máy định vị vệ tinh GPS để so sánh (Thời buổi công nghệ cao, họ không cãi nhau bằng cảm tính hay bản đồ nữa), và đa phần đều nhận định rằng Mũi Đôi là điểm cực Đông... mặc dù vẫn có nhóm khẳng định điều ngược lại.
Ra điểm cực Đông mũi Đôi trong Du lịch, GO! đã có khá nhiều bài, bạn có thể xem bằng cách search cụm từ "Cực Đông". Bài viết về Mũi Điện, mũi Đại Lãnh cũng đã có như dạng "chinh phục" mốc cực Đông thì... chưa. Bài viết này sẽ tường thuật về hành trình ra mũi Điện với tư cách chinh phục "cực Đông" (cho dù nơi đây có là cực hay gần... cực thì vẫn là một cuộc chinh phục) - bạn xem nhé.
Hành trình chinh phục điểm cực Đông
< Một góc của khu nhà của những người lính và ngọn hải đăng.
Xa rời cái nắng khô khan của thành phố, bên bạn sẽ là những cơn gió biển mát mẻ, làn nước trong xanh quyến rũ và trải nghiệm cảm giác là người đã chinh phục điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Có lẽ địa danh Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh) đã quá quen thuộc với những người con xứ Nẫu và những người yêu thích du lịch cả nước. Quãng đường khoảng 35km từ trung tâm thành phố Tuy Hòa không thể gọi là xa, nhưng một số người có thể e ngại khi trời hè “nắng cháy da đầu” như thế này. Và đó thật sự là một cảm giác khác biệt khi bước lên xe và đặt chân xuống nơi đây.

< Bãi Môn nhìn từ hải đăng Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh).
Xa rời cái nắng khô khan của thành phố, bên bạn sẽ là những cơn gió biển mát mẻ, làn nước trong xanh quyến rũ, sự thân thiện từ ngôi nhà mà chúng ta gửi xe. Nơi đây còn có ngọn hải đăng sừng sững để trải tầm mắt tới chân trời, những người lính giữ hải đăng luôn vui vẻ, nhiệt tình. Bạn còn có thể trở thành người đã chinh phục điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Đường đi
Để đến Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh) từ thành phố Tuy Hòa, chúng ta có 2 tuyến đường để đi. Thứ nhất là đoạn đường theo Quốc lộ 1A, lên Đèo Cả, sau đó quẹo trái theo đường vào cảng Vũng Rô, đi qua khu dân cư, rồi theo đường lớn đi đến Mũi Điện, hoặc nếu bạn du lịch từ các tỉnh từ hướng Nam đi ra thì trên Đèo Cả, đi theo bảng chỉ dẫn vào cảng, khoảng cách từ Đèo Cả đến Mũi Điện khoảng 10km.
Tuyến thứ hai là tuyến con đường ven biển, Phước Tân – Bãi Ngà. Ở cung đường này, xe 29 chỗ trở xuống có thể đi được. Hiện nay, tỉnh đang xây dựng tuyến lớn cho xe chở khách lớn hơn, vì đây là một trong những cung đường du lịch trọng điểm của tỉnh.
Đây là tuyến mình khuyên các bạn nên đi, vì khoảng cách tương đương với tuyến thứ nhất nhưng cảm giác đi an toàn hơn (không có nhiều xe lớn như khi đi Quốc lộ), đặt biệt là cung đường này có khá nhiều cảnh đẹp, vừa đi đường bạn vừa ngắm cảnh. Khi xây cung đường này, bên thiết kế đã tạo những điểm dừng chân và ứng với đó là khung cảnh thiên nhiên khá tuyệt, bạn có thể dừng lại bên đường lưu lại những tấm ảnh về thiên nhiên tươi đẹp.
Cung đường này có chất lượng khá tốt, giúp bạn đến nơi với cảm giác thoải mái chứ không uể oải vì bị dằn, xóc. Và khi nhìn thấy ngọn hải đăng xa xa, đứng như thách thức gió biển quanh năm, bạn đang tiến gần đến đích.
Từ đường chính có một con đường đi xuống, bạn hãy theo lối đó để tiến vào nơi gửi xe. Ở đây cũng là nơi các bạn có thể đặt cô chú chủ quán làm cơm để sau khi tham quan hải đăng hoặc vui đùa với làn nước biển trong xanh, bạn có thể có bữa cơm ngon miệng. Hoặc để đúng nghĩa là một buổi dã ngoại, hãy tiến về phía Bãi Môn, chọn những nơi gần các tảng đá lớn để dựng trại. Những tảng đá lớn này sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều khi mặt trời lên cao. Điều quan trọng là bạn hãy mang thật nhiều nước, nó sẽ giúp ích cho bạn và cả nhóm rất nhiều.
Chinh phục điểm cực Đông
Hiện nay, con đường lên hải đăng Mũi Điện đã được hoàn thành nên việc lên hải đăng trở nên dễ dàng hơn. Phí vào tham quan hiện giờ là 10.000 đồng/người. Bạn có thể bắt đầu tìm hiểu về ngọn hải đăng khi nhờ những người lính ở đây giới thiệu, hoặc tự do lên hải đăng và khám phá những cảnh đẹp nhìn từ trên cao.
< Trên đường đi xuống, cảnh thiên nhiên với núi đá xám trắng, bờ biển và bầu trời xanh làm cho bạn vơi đi nhiều cảm giác mệt mỏi.
Đến Mũi Điện mà chưa hòa mình vào làn nước trong xanh, mát lạnh tại Bãi Môn quả là một điều thiếu sót. Bãi cát mịn trải dài, nước biển khá nông, bờ lại thoải dần. Quả thật là một bãi tắm lí tưởng. Bạn lo ngại rằng việc tắm biển xong thì sẽ hơi khó chịu bởi nước mặn? Đừng lo, thiên nhiên đã ưu đãi cho nơi đây có một dòng suối chảy thẳng ra biển. Và bạn có thể tắm sơ lại nước ngọt trên con suối này.
Từ vị trí đứng từ ngọn hải đăng, bạn đã có thể thấy được điểm đánh dấu mốc điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Con đường từ ngọn hải đăng đi xuống điểm đánh dấu hơi khó đi vì những tảng đá lớn, cứng. Đây là lối mòn do nhiều người đi trước tạo nên, nhưng có lẽ vì thế cũng tạocho người tham quan cảm giác như mình đang đi chinh phục, vì họ cũng phải cúi thấp người, leo lên rồi đi xuống.
Và khi đến nơi, hãy vào những chòi nghỉ mát, tận hưởng những làn gió mát đang thổi qua người. Có lẽ nhiều người nhìn lại quãng đường đã đi và thầm khâm phục mình vì đã vượt qua đoạn đường khó kia. Vừa ngắm cảnh thiên nhiên hùng vĩ, nói chuyện thư giãn với bạn bè, nhấp một ít nước cho đỡ cơn khát, bạn sẽ lấy lại sức nhanh chóng và sẵn sàng cho mọi người biết rằng: “Tôi đã đến điểm cực Đông trên đất liền nước Việt rồi!”.
Tự hào lắm chứ khi là những người đã đặt chân đến điểm cực Đông trên dải đất hình chữ S thân thương. Nếu có cơ hội, bạn hãy liên hệ với các người lính giữ ngọn đèn biển để được trải nghiệm cảm giác qua đêm tại miền đất biển, thấy “mắt biển” chiếu về phía xa hướng dẫn cho tàu bè, nghe gió và sóng biển rì rào. Và hãy nhớ là đặt báo thức để dậy sớm. Có lẽ bạn không muốn bỏ lỡ những ánh bình minh đầu tiên của đất nước Việt đâu!
Khi ngoài biển khơi đã xuất hiện đường chân trời phân chia hai nửa: nửa dưới là màu xanh thẫm của biển và sắc đỏ của mặt trời. Quang cảnh thật tuyệt vời! Sắc đỏ càng lúc càng lên cao, tỏa rộng, chủ nhân của ánh sáng ấy xuất hiện. 1/10, 2/5, 1/2… và rồi thật tròn, mặt trời tỏa ánh nắng của mình đi khắp nơi.
Một đường lấp lánh ánh bạc nối từ đường chân trời đến những vách đá quanh năm sóng vỗ. Đứng trước cảnh thiên nhiên như thế, chúng ta càng cảm thấy tự hào hơn về nơi chúng ta đang đứng, không chỉ là nơi đón ánh nắng sớm nhất của nước Việt mà còn là cả Đông Dương và Đông Nam Á lục địa.Và yêu sao đất nước Việt Nam với những cảnh đẹp hùng vĩ, nên thơ.
Chinh phục ngọn hải đăng, điểm cực Đông, thỏa sức vẫy vùng trong làn nước biển tai Bãi Môn, cùng có những giây phút đáng nhớ với bạn bè... Có lẽ với một số bạn như vậy là đủ, có thể lên đường về lại thành phố Tuy Hòa để nghỉ ngơi, nhưng thay vì đi về lại đường cũ, bạn hãy tiếp tục đi tiếp trên con đường lớn để đến với Vũng Rô, địa danh nổi tiếng với chiến tích Tàu không số và cảnh đẹp khi nhìn ngắm vịnh.
Tranh thủ được thời gian, các bạn có thể tham quan nơi tưởng niệm về những chiến tích của những con tàu không số, được nghe kể và khâm phục tinh thần của các bậc cha anh ngày xưa đã không tiếc thân mình góp phần giải phóng đất nước.
Đi theo con đường hướng về cảng Vũng Rô, bạn sẽ thấy được đường giao cắt để đi lên lại Quốc lộ 1A, nằm trên Đèo Cả, ngược về hướng Bắc để trở về thành phố Tuy Hòa. Trên đoạn đường này, màu biển xanh mát sẽ được thay thế bằng màu xanh của cỏ cây, đồi núi, màu xanh của mạ non mới được gieo trên các cánh đồng trải dài sẽ giúp bạn thư thái trên quãng đường trở về.
Một ngày trôi qua với nhiều cảm giác thú vị, hòa mình vào thiên nhiên, sự thỏa mãn khi chinh phục tầm cao của ngọn hải đăng hay xa một chút là cột đánh dấu điểm cực Đông trên đất liền, hiểu thêm về lịch sử về vùng đất anh hùng hay những khoảnh khắc khó quên với người thân, bạn bè… Đó sẽ là một ngày nghỉ đáng nhớ với bạn và mọi người và giúp bạn có tinh thần cho những ngày hoạt động sắp tới để khám phá, chinh phục những mục tiêu mới!
Đi tìm điểm cực đông trên đất liền tổ quốc
Một chút kỹ thuật để “gia vị” vào một chuyến thăm thú hai vùng biển đẹp tuyệt của đất nước, Vũng Rô và vịnh Văn Phong. Mũi Điện, mũi Đôi, hai “ứng viên” cho chức danh cực đông, nơi “đón ánh bình minh đầu tiên trên đất liền tổ quốc”, xứng đáng cho một hành trình khám phá và thưởng ngoạn…
Eo biển xanh mũi Điện
Khác với các “địa cực” còn lại, điểm cực đông là sự tranh cãi của rất nhiều tài liệu về mũi Điện (mũi Đại Lãnh) của Phú Yên và mũi Đôi của Khánh Hòa. Cách tốt nhất, cũng tương đối đơn giản, là đến cả hai địa điểm kể trên, dùng máy định vị vệ tinh GPS để “chấm” tọa độ, so sánh.
< Ánh bình minh đầu tiên.
Một chút háo hức làm quên đi những mệt mỏi của chuyến tàu đêm Sài Gòn - Nha Trang. Sáng sớm, sau màn điểm tâm bún sứa đặc sản, cả đoàn khởi hành đi mũi Đại Lãnh. Nhóm “chấm điểm” tọa độ cực đông lần đầu tiên này bao gồm các nhân viên, lãnh đạo công ty Vietmark và phóng viên một số báo đài của TP.HCM.
Vũng Rô, vùng biển mà biết bao du khách khi đi ngang qua đèo Cả đều không cầm lòng để không chồm qua cửa kính xe thưởng ngoạn. Con đường vòng theo mé biển với những làng chài lam lũ. Xe dừng lại ở một ngã ba, cả đoàn lục tục kéo xuống đi vào những đồi cát. Một con suối nước ngọt dẫn đường vào mé biển.
< Mốc tọa độ tại Mũi Điện.
Biển Bãi Môn bất chợt xuất hiện ngay trước mặt. Nước trong vắt, xanh như ngọc bích, sóng lăn tăn vờn trên bãi cát. Đứng trên những bậc tam cấp đã hoang phế của con đường dẫn lên ngọn hải đăng Đại Lãnh mà nhìn xuống, Bãi Môn đẹp như một “eo biển xanh”. Cảnh trí xung quanh từ tầm nhìn hải đăng đủ sức tranh vương tranh bá với bất kỳ thắng cảnh biển nào của đất nước.
Mũi Đại Lãnh hay mũi Điện, mũi Khe Gà, thuộc xã Hòa Tâm, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên. Tên quốc tế là mũi Varella, theo tên của vị kỹ sư người Pháp xây dựng hải đăng nơi đây. Sau một cây số rưỡi mướt mồ hôi leo lên đỉnh, cả đoàn tập hợp lại tại mốc tọa độ cơ sở biển của hải đăng và đo tọa độ. Chiếc GPS hiệu Garmin của anh Trương Hoàng Phương, giám đốc tiếp thị Vietmark, mang theo cho ra tọa độ là E 109027'704 kinh độ, N 12053’682 vĩ độ.
Trạm trưởng hải đăng Nguyễn Ngọc Thắng khẳng định mũi Điện chính là điểm cực đông đất liền tổ quốc. Nhiều tài liệu thời gian gần đây nghiêng về nhận định của anh Thắng. Anh Phương cũng cho biết là Saigontourist đang dự định xây dựng một khu du lịch ở khu vực này để du khách có thể ngắm những tia nắng bình minh đầu tiên…
Bất ngờ mũi Đôi
Lộ trình từ Đầm Môn ra mũi Đôi được khéo léo chia làm hai chặng, một là lội bộ băng qua “sa mạc”, hai là đi tàu theo ven biển. Địa hình đồi cát của vịnh Văn Phong không đơn điệu chút nào. Có những con suối, những trảng cỏ, ốc đảo xanh, có cả mai rừng lấm chấm hoa và tiếng hót trong vắt của những chú chim sơn ca…
Bốn cây số rưỡi lội bộ trên cát, qua hai con dốc cao như một quả núi. Khi những chai nước mang theo vừa cạn thì cả đoàn cũng vừa tới bãi Na. Con tàu của công ty du lịch Văn Phong mang cả đoàn đến bãi Rạn, một bãi biển mà san hô lan đến tận bờ. Một đêm mà bãi Rạn hoang sơ mất đi vẻ “trinh nguyên” khi có một đoàn khách đầu tiên lửa trại vui chơi ca hát thâu đêm để chờ ánh bình minh lên. Ngay khi vừa mới đến bãi Rạn, anh Phương đã lấy máy GPS và bấm thử tọa độ. “Có lẽ sẽ có bất ngờ ngày mai”, anh nói.
Một đêm khó quên đối với mọi người trong đoàn. Cái “gia đình Robinson” ấy người thì dựng lều, kẻ đi kiếm củi, người làm gà, làm cá, người nấu cơm, nướng mồi… Ánh lửa bập bùng soi rọi một bữa cơm dã chiến, những chén rượu đế xoay vòng cùng những màn văn nghệ văn gừng đầy ngẫu hứng…
Sáng sớm, sau “nghi lễ” chụp ảnh quay phim cảnh đón ánh bình minh được “dự kiến” là đầu tiên của đất liền đất nước, cả đoàn lặn lội men theo các vách đá đến mũi Đôi gần đấy để “tái xác định”. Những vách đá cheo leo, vất vả và nguy hiểm cho người leo đến mức có người phải hối hận vì đã lỡ đi theo đoàn.
Lúc 8g sáng ngày 25-5-2008, tại một tảng đá bằng phẳng cách cái mỏm nhọn như sừng tê giác của mũi Đôi vài chục mét, chiếc GPS của anh Phương chấm ra tọa độ là E 109027’899’’ kinh độ, N 12038’941’’ vĩ độ. Cực đông đây rồi, là mũi Đôi của xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa! Đây cũng là sự khẳng định của người Pháp trước đây, thời chưa có máy GPS. Cả sách giáo khoa của ta cũng khẳng định điểm “rìa đông bán đảo hòn Gốm” này là điểm cực đông chứ không như nhiều tài liệu gần đây đã đề cập.
Lại bàn về điểm cực đông
Trong 4 điểm cực trên đất liền của nước ta, ngoài điểm cực bắc và cực tây đã "yên bề gia thế" thì điểm cực đông và cực nam vẫn chưa rõ ràng. Điểm cực nam cứ vài năm lại bị thay đổi do bồi lấp, thế nên các “chuyên gia” GPS liên tục phải cập nhật các kỷ lục về tọa độ của điểm cực này. Điểm cực đông thì vẫn là đề tài tranh cãi trên các diễn đàn du lịch, hai địa danh được xem xét là Mũi Điện ở Phú Yên và Mũi Đôi ở Khánh Hòa.
Hôm trước, bác Huynh có đăng lại một bài trên Tuổi Trẻ về việc xác định điểm cực đông thông qua tọa độ lấy được bằng GPS. Tuy nhiên, theo em, cơ sở xác định của bài này chưa thật thuyết phục, bởi vì các lý do sau:
- Vị trí lấy tọa độ: ở Mũi Điện, rõ ràng vị trí tại mốc toạ độ biển chưa phải là điểm ngoài cùng phía đông của mũi, còn tại Mũi Đôi thì theo tác giả bài báo, vị trí lấy tọa độ còn cách vị trí xa nhất mấy chục mét.
- Mốc tính toán tọa độ (datum): nói thật là em chả biết gì về tọa độ với cả GPS, nhưng nghe nhiều người nói có hai mốc tính tọa độ là VN2000 và WGS-84, cùng một điểm nhưng nếu lấy khác mốc thì tọa độ có thể sai lệch vài chục đến trăm mét. Theo diễn biến trên diễn đàn caravanviet thì cả tác giả bài báo và người bấm GPS tên Phương đều đã không phân biệt được hai mốc tính toán này.
Vì điểm lấy tọa độ và mốc tính toán không thống nhất nhau, nên các nhóm khi đo thường cho ra các kết quả không giống nhau. Và trong mỗi chuyến đi, mục tiêu của các “chuyên gia” GPS là cố tới được điểm xa nhất để bấm tọa độ, để về nhà còn "khoe hàng" với anh em chiến hữu.
Trong bài này, em không có ý định lạm bàn về vấn đề phải chọn hệ quy chiếu và điểm bấm tọa độ như thế nào. Mục đích của em là cố gắng xác định điểm cực đông trên đất liền dựa vào thông tin mà các tài liệu chính thống đã dẫn và nguyên tắc để chọn điểm cực trên đất liền, cũng như lý giải nguyên nhân dẫn đến sự tranh cãi cho Mũi Điện, Mũi Đôi và cả Hòn Đôi.
1/ Tài liệu: Trang 84 sách địa lý lớp 8 (tái bản lần 4, NXB Giáo Dục, 2/2008) và trang 13 sách địa lý lớp 12 (NXB Giáo Dục, 7/2008) đều cho điểm cực đông ở xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa, mà không nói rõ là Mũi Đôi. Từ điển bách khoa toàn thư online cho là ở Mũi Đôi. Tài liệu của người Pháp cho Mũi Đôi là cực đông thì em vẫn chưa được tiếp cận. Ngoài ra em chưa tìm được nguồn tài liệu chính thống nào cho rằng điểm cực Đông là Mũi Điện. Nếu bác nào tìm thấy thì bổ sung giúp em.
2/ Tính chất địa lý: Mũi Điện là doi đất nằm trên đất liền, Mũi Đôi là mũi đá nằm trên bán đảo Hòn Gốm, còn Hòn Đôi là đảo. Tùy thuộc vào thủy triều mà Hòn Đôi cách Mũi Đôi ít nhất 500m, vậy thì Hòn Đôi không thể nào là cực đông như một bài báo đã đăng trên Tuổi Trẻ.
3/ Định nghĩa điểm cực trên đất liền và nguyên tắc xác định điểm cực: đền giờ em vẫn chưa tìm được quy định nào về những điều này (cả của Việt Nam, lẫn nước ngoài). Tuy nhiên theo một “phượt gia”: khi thủy triều lên cao thì Mũi Đôi gần như đứng độc lập với đất liền, chưa hiểu gần như là thế nào, khi ghé đây chắc chắn phải hỏi người dân mới được. Như vậy, nếu cho rằng điểm cực trên đất liền phải là điểm luôn luôn dính với đất liền, khả năng Mũi Đôi là cực đông đã bị lung lay.
4/ Định nghĩa đất liền: Đến giờ em vẫn chưa biết định nghĩa chuyên ngành địa lý của đất liền (mainland) là gì. Khi tìm kiếm trên google với cụm từ “definition of mainland” thì được kết quả: “the main land mass of a country or continent; as distinguished from an island or peninsula” hoặc “the main part of a land mass as opposed to an island” hoặc “a continent or the main part of a continent as distinguished from an offshore island or sometimes from a cape or peninsula”. Vậy nếu định nghĩa đất liền là không bao gồm bán đảo thì điểm cực của đất liền không thể nằm trên bán đảo.
5/ Vẻ đẹp của Mũi Điện: ngoài các nguyên nhân, kể trên, với vẻ đẹp quyến rũ của Mũi Điện đã khiến không biết bao nhiêu du khách say mê mà bỏ phiếu cho mình. Nằm cạnh Bãi Môn đẹp tuyệt, Vũng Rô luôn xanh ngắt, lại sát bên Đèo Cả hùng vĩ, có ngọn hải đăng cổ và là di tích lịch sử, nơi cập bến của những con tàu không số... Mũi Điện luôn là mục tiêu của những “phượt gia” không biết mệt mỏi.
Có nhiều "phượt gia" đã chinh phục 3 cực và 1 đỉnh, thì với mục tiêu cuối cùng họ đã chọn Mũi Điện. Bởi thế mà khi tìm kiếm trên google, trong những kết quả hàng đầu, số người cho Mũi Điện là cực đông còn vượt qua số người cho là Mũi Đôi. Không những du khách mà nhiều phương tiện truyền thông, báo chí cũng cho rằng Mũi Điện là điểm cực đông.
Như vậy, trước khi muốn xác định điểm cực đông thì chúng ta cần phải làm rõ nhiều điều. Và rất cần những người có kiến thức chuyên môn rộng tham gia. Nhưng dù gì đi nữa, hai địa danh trên vẫn là hai nơi mà các “phượt gia” không thể không ghé thăm để được đón những tia nắng sớm bên tiếng sóng vỗ rầm rì.
Du lịch, GO! - Tổng hợp từ Sài Gòn Tiếp Thị, Infonet, TTO, Nhóm Buiduong và nhiều nguồn ảnh khác
< Biển trời thơ mộng trên cung đường đến Mũi Điện.
Nhiều nhóm đã đến tận cả hai điểm và "chấm" bằng máy định vị vệ tinh GPS để so sánh (Thời buổi công nghệ cao, họ không cãi nhau bằng cảm tính hay bản đồ nữa), và đa phần đều nhận định rằng Mũi Đôi là điểm cực Đông... mặc dù vẫn có nhóm khẳng định điều ngược lại.
Ra điểm cực Đông mũi Đôi trong Du lịch, GO! đã có khá nhiều bài, bạn có thể xem bằng cách search cụm từ "Cực Đông". Bài viết về Mũi Điện, mũi Đại Lãnh cũng đã có như dạng "chinh phục" mốc cực Đông thì... chưa. Bài viết này sẽ tường thuật về hành trình ra mũi Điện với tư cách chinh phục "cực Đông" (cho dù nơi đây có là cực hay gần... cực thì vẫn là một cuộc chinh phục) - bạn xem nhé.
Hành trình chinh phục điểm cực Đông
< Một góc của khu nhà của những người lính và ngọn hải đăng.
Xa rời cái nắng khô khan của thành phố, bên bạn sẽ là những cơn gió biển mát mẻ, làn nước trong xanh quyến rũ và trải nghiệm cảm giác là người đã chinh phục điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Có lẽ địa danh Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh) đã quá quen thuộc với những người con xứ Nẫu và những người yêu thích du lịch cả nước. Quãng đường khoảng 35km từ trung tâm thành phố Tuy Hòa không thể gọi là xa, nhưng một số người có thể e ngại khi trời hè “nắng cháy da đầu” như thế này. Và đó thật sự là một cảm giác khác biệt khi bước lên xe và đặt chân xuống nơi đây.

< Bãi Môn nhìn từ hải đăng Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh).
Xa rời cái nắng khô khan của thành phố, bên bạn sẽ là những cơn gió biển mát mẻ, làn nước trong xanh quyến rũ, sự thân thiện từ ngôi nhà mà chúng ta gửi xe. Nơi đây còn có ngọn hải đăng sừng sững để trải tầm mắt tới chân trời, những người lính giữ hải đăng luôn vui vẻ, nhiệt tình. Bạn còn có thể trở thành người đã chinh phục điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Đường đi
Để đến Mũi Điện (Mũi Đại Lãnh) từ thành phố Tuy Hòa, chúng ta có 2 tuyến đường để đi. Thứ nhất là đoạn đường theo Quốc lộ 1A, lên Đèo Cả, sau đó quẹo trái theo đường vào cảng Vũng Rô, đi qua khu dân cư, rồi theo đường lớn đi đến Mũi Điện, hoặc nếu bạn du lịch từ các tỉnh từ hướng Nam đi ra thì trên Đèo Cả, đi theo bảng chỉ dẫn vào cảng, khoảng cách từ Đèo Cả đến Mũi Điện khoảng 10km.

Đây là tuyến mình khuyên các bạn nên đi, vì khoảng cách tương đương với tuyến thứ nhất nhưng cảm giác đi an toàn hơn (không có nhiều xe lớn như khi đi Quốc lộ), đặt biệt là cung đường này có khá nhiều cảnh đẹp, vừa đi đường bạn vừa ngắm cảnh. Khi xây cung đường này, bên thiết kế đã tạo những điểm dừng chân và ứng với đó là khung cảnh thiên nhiên khá tuyệt, bạn có thể dừng lại bên đường lưu lại những tấm ảnh về thiên nhiên tươi đẹp.
Cung đường này có chất lượng khá tốt, giúp bạn đến nơi với cảm giác thoải mái chứ không uể oải vì bị dằn, xóc. Và khi nhìn thấy ngọn hải đăng xa xa, đứng như thách thức gió biển quanh năm, bạn đang tiến gần đến đích.
Từ đường chính có một con đường đi xuống, bạn hãy theo lối đó để tiến vào nơi gửi xe. Ở đây cũng là nơi các bạn có thể đặt cô chú chủ quán làm cơm để sau khi tham quan hải đăng hoặc vui đùa với làn nước biển trong xanh, bạn có thể có bữa cơm ngon miệng. Hoặc để đúng nghĩa là một buổi dã ngoại, hãy tiến về phía Bãi Môn, chọn những nơi gần các tảng đá lớn để dựng trại. Những tảng đá lớn này sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều khi mặt trời lên cao. Điều quan trọng là bạn hãy mang thật nhiều nước, nó sẽ giúp ích cho bạn và cả nhóm rất nhiều.
Chinh phục điểm cực Đông
Hiện nay, con đường lên hải đăng Mũi Điện đã được hoàn thành nên việc lên hải đăng trở nên dễ dàng hơn. Phí vào tham quan hiện giờ là 10.000 đồng/người. Bạn có thể bắt đầu tìm hiểu về ngọn hải đăng khi nhờ những người lính ở đây giới thiệu, hoặc tự do lên hải đăng và khám phá những cảnh đẹp nhìn từ trên cao.
< Trên đường đi xuống, cảnh thiên nhiên với núi đá xám trắng, bờ biển và bầu trời xanh làm cho bạn vơi đi nhiều cảm giác mệt mỏi.
Đến Mũi Điện mà chưa hòa mình vào làn nước trong xanh, mát lạnh tại Bãi Môn quả là một điều thiếu sót. Bãi cát mịn trải dài, nước biển khá nông, bờ lại thoải dần. Quả thật là một bãi tắm lí tưởng. Bạn lo ngại rằng việc tắm biển xong thì sẽ hơi khó chịu bởi nước mặn? Đừng lo, thiên nhiên đã ưu đãi cho nơi đây có một dòng suối chảy thẳng ra biển. Và bạn có thể tắm sơ lại nước ngọt trên con suối này.
Từ vị trí đứng từ ngọn hải đăng, bạn đã có thể thấy được điểm đánh dấu mốc điểm cực Đông trên đất liền Việt Nam.
Con đường từ ngọn hải đăng đi xuống điểm đánh dấu hơi khó đi vì những tảng đá lớn, cứng. Đây là lối mòn do nhiều người đi trước tạo nên, nhưng có lẽ vì thế cũng tạocho người tham quan cảm giác như mình đang đi chinh phục, vì họ cũng phải cúi thấp người, leo lên rồi đi xuống.
Và khi đến nơi, hãy vào những chòi nghỉ mát, tận hưởng những làn gió mát đang thổi qua người. Có lẽ nhiều người nhìn lại quãng đường đã đi và thầm khâm phục mình vì đã vượt qua đoạn đường khó kia. Vừa ngắm cảnh thiên nhiên hùng vĩ, nói chuyện thư giãn với bạn bè, nhấp một ít nước cho đỡ cơn khát, bạn sẽ lấy lại sức nhanh chóng và sẵn sàng cho mọi người biết rằng: “Tôi đã đến điểm cực Đông trên đất liền nước Việt rồi!”.
Tự hào lắm chứ khi là những người đã đặt chân đến điểm cực Đông trên dải đất hình chữ S thân thương. Nếu có cơ hội, bạn hãy liên hệ với các người lính giữ ngọn đèn biển để được trải nghiệm cảm giác qua đêm tại miền đất biển, thấy “mắt biển” chiếu về phía xa hướng dẫn cho tàu bè, nghe gió và sóng biển rì rào. Và hãy nhớ là đặt báo thức để dậy sớm. Có lẽ bạn không muốn bỏ lỡ những ánh bình minh đầu tiên của đất nước Việt đâu!
Khi ngoài biển khơi đã xuất hiện đường chân trời phân chia hai nửa: nửa dưới là màu xanh thẫm của biển và sắc đỏ của mặt trời. Quang cảnh thật tuyệt vời! Sắc đỏ càng lúc càng lên cao, tỏa rộng, chủ nhân của ánh sáng ấy xuất hiện. 1/10, 2/5, 1/2… và rồi thật tròn, mặt trời tỏa ánh nắng của mình đi khắp nơi.
Một đường lấp lánh ánh bạc nối từ đường chân trời đến những vách đá quanh năm sóng vỗ. Đứng trước cảnh thiên nhiên như thế, chúng ta càng cảm thấy tự hào hơn về nơi chúng ta đang đứng, không chỉ là nơi đón ánh nắng sớm nhất của nước Việt mà còn là cả Đông Dương và Đông Nam Á lục địa.Và yêu sao đất nước Việt Nam với những cảnh đẹp hùng vĩ, nên thơ.
Chinh phục ngọn hải đăng, điểm cực Đông, thỏa sức vẫy vùng trong làn nước biển tai Bãi Môn, cùng có những giây phút đáng nhớ với bạn bè... Có lẽ với một số bạn như vậy là đủ, có thể lên đường về lại thành phố Tuy Hòa để nghỉ ngơi, nhưng thay vì đi về lại đường cũ, bạn hãy tiếp tục đi tiếp trên con đường lớn để đến với Vũng Rô, địa danh nổi tiếng với chiến tích Tàu không số và cảnh đẹp khi nhìn ngắm vịnh.
Tranh thủ được thời gian, các bạn có thể tham quan nơi tưởng niệm về những chiến tích của những con tàu không số, được nghe kể và khâm phục tinh thần của các bậc cha anh ngày xưa đã không tiếc thân mình góp phần giải phóng đất nước.
Đi theo con đường hướng về cảng Vũng Rô, bạn sẽ thấy được đường giao cắt để đi lên lại Quốc lộ 1A, nằm trên Đèo Cả, ngược về hướng Bắc để trở về thành phố Tuy Hòa. Trên đoạn đường này, màu biển xanh mát sẽ được thay thế bằng màu xanh của cỏ cây, đồi núi, màu xanh của mạ non mới được gieo trên các cánh đồng trải dài sẽ giúp bạn thư thái trên quãng đường trở về.
Một ngày trôi qua với nhiều cảm giác thú vị, hòa mình vào thiên nhiên, sự thỏa mãn khi chinh phục tầm cao của ngọn hải đăng hay xa một chút là cột đánh dấu điểm cực Đông trên đất liền, hiểu thêm về lịch sử về vùng đất anh hùng hay những khoảnh khắc khó quên với người thân, bạn bè… Đó sẽ là một ngày nghỉ đáng nhớ với bạn và mọi người và giúp bạn có tinh thần cho những ngày hoạt động sắp tới để khám phá, chinh phục những mục tiêu mới!
Đi tìm điểm cực đông trên đất liền tổ quốc
Một chút kỹ thuật để “gia vị” vào một chuyến thăm thú hai vùng biển đẹp tuyệt của đất nước, Vũng Rô và vịnh Văn Phong. Mũi Điện, mũi Đôi, hai “ứng viên” cho chức danh cực đông, nơi “đón ánh bình minh đầu tiên trên đất liền tổ quốc”, xứng đáng cho một hành trình khám phá và thưởng ngoạn…
Eo biển xanh mũi Điện
Khác với các “địa cực” còn lại, điểm cực đông là sự tranh cãi của rất nhiều tài liệu về mũi Điện (mũi Đại Lãnh) của Phú Yên và mũi Đôi của Khánh Hòa. Cách tốt nhất, cũng tương đối đơn giản, là đến cả hai địa điểm kể trên, dùng máy định vị vệ tinh GPS để “chấm” tọa độ, so sánh.
< Ánh bình minh đầu tiên.
Một chút háo hức làm quên đi những mệt mỏi của chuyến tàu đêm Sài Gòn - Nha Trang. Sáng sớm, sau màn điểm tâm bún sứa đặc sản, cả đoàn khởi hành đi mũi Đại Lãnh. Nhóm “chấm điểm” tọa độ cực đông lần đầu tiên này bao gồm các nhân viên, lãnh đạo công ty Vietmark và phóng viên một số báo đài của TP.HCM.
Vũng Rô, vùng biển mà biết bao du khách khi đi ngang qua đèo Cả đều không cầm lòng để không chồm qua cửa kính xe thưởng ngoạn. Con đường vòng theo mé biển với những làng chài lam lũ. Xe dừng lại ở một ngã ba, cả đoàn lục tục kéo xuống đi vào những đồi cát. Một con suối nước ngọt dẫn đường vào mé biển.
< Mốc tọa độ tại Mũi Điện.
Biển Bãi Môn bất chợt xuất hiện ngay trước mặt. Nước trong vắt, xanh như ngọc bích, sóng lăn tăn vờn trên bãi cát. Đứng trên những bậc tam cấp đã hoang phế của con đường dẫn lên ngọn hải đăng Đại Lãnh mà nhìn xuống, Bãi Môn đẹp như một “eo biển xanh”. Cảnh trí xung quanh từ tầm nhìn hải đăng đủ sức tranh vương tranh bá với bất kỳ thắng cảnh biển nào của đất nước.
Mũi Đại Lãnh hay mũi Điện, mũi Khe Gà, thuộc xã Hòa Tâm, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên. Tên quốc tế là mũi Varella, theo tên của vị kỹ sư người Pháp xây dựng hải đăng nơi đây. Sau một cây số rưỡi mướt mồ hôi leo lên đỉnh, cả đoàn tập hợp lại tại mốc tọa độ cơ sở biển của hải đăng và đo tọa độ. Chiếc GPS hiệu Garmin của anh Trương Hoàng Phương, giám đốc tiếp thị Vietmark, mang theo cho ra tọa độ là E 109027'704 kinh độ, N 12053’682 vĩ độ.

Bất ngờ mũi Đôi
Lộ trình từ Đầm Môn ra mũi Đôi được khéo léo chia làm hai chặng, một là lội bộ băng qua “sa mạc”, hai là đi tàu theo ven biển. Địa hình đồi cát của vịnh Văn Phong không đơn điệu chút nào. Có những con suối, những trảng cỏ, ốc đảo xanh, có cả mai rừng lấm chấm hoa và tiếng hót trong vắt của những chú chim sơn ca…
Bốn cây số rưỡi lội bộ trên cát, qua hai con dốc cao như một quả núi. Khi những chai nước mang theo vừa cạn thì cả đoàn cũng vừa tới bãi Na. Con tàu của công ty du lịch Văn Phong mang cả đoàn đến bãi Rạn, một bãi biển mà san hô lan đến tận bờ. Một đêm mà bãi Rạn hoang sơ mất đi vẻ “trinh nguyên” khi có một đoàn khách đầu tiên lửa trại vui chơi ca hát thâu đêm để chờ ánh bình minh lên. Ngay khi vừa mới đến bãi Rạn, anh Phương đã lấy máy GPS và bấm thử tọa độ. “Có lẽ sẽ có bất ngờ ngày mai”, anh nói.
Một đêm khó quên đối với mọi người trong đoàn. Cái “gia đình Robinson” ấy người thì dựng lều, kẻ đi kiếm củi, người làm gà, làm cá, người nấu cơm, nướng mồi… Ánh lửa bập bùng soi rọi một bữa cơm dã chiến, những chén rượu đế xoay vòng cùng những màn văn nghệ văn gừng đầy ngẫu hứng…
Sáng sớm, sau “nghi lễ” chụp ảnh quay phim cảnh đón ánh bình minh được “dự kiến” là đầu tiên của đất liền đất nước, cả đoàn lặn lội men theo các vách đá đến mũi Đôi gần đấy để “tái xác định”. Những vách đá cheo leo, vất vả và nguy hiểm cho người leo đến mức có người phải hối hận vì đã lỡ đi theo đoàn.
Lúc 8g sáng ngày 25-5-2008, tại một tảng đá bằng phẳng cách cái mỏm nhọn như sừng tê giác của mũi Đôi vài chục mét, chiếc GPS của anh Phương chấm ra tọa độ là E 109027’899’’ kinh độ, N 12038’941’’ vĩ độ. Cực đông đây rồi, là mũi Đôi của xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa! Đây cũng là sự khẳng định của người Pháp trước đây, thời chưa có máy GPS. Cả sách giáo khoa của ta cũng khẳng định điểm “rìa đông bán đảo hòn Gốm” này là điểm cực đông chứ không như nhiều tài liệu gần đây đã đề cập.
Lại bàn về điểm cực đông
Trong 4 điểm cực trên đất liền của nước ta, ngoài điểm cực bắc và cực tây đã "yên bề gia thế" thì điểm cực đông và cực nam vẫn chưa rõ ràng. Điểm cực nam cứ vài năm lại bị thay đổi do bồi lấp, thế nên các “chuyên gia” GPS liên tục phải cập nhật các kỷ lục về tọa độ của điểm cực này. Điểm cực đông thì vẫn là đề tài tranh cãi trên các diễn đàn du lịch, hai địa danh được xem xét là Mũi Điện ở Phú Yên và Mũi Đôi ở Khánh Hòa.
Hôm trước, bác Huynh có đăng lại một bài trên Tuổi Trẻ về việc xác định điểm cực đông thông qua tọa độ lấy được bằng GPS. Tuy nhiên, theo em, cơ sở xác định của bài này chưa thật thuyết phục, bởi vì các lý do sau:
- Vị trí lấy tọa độ: ở Mũi Điện, rõ ràng vị trí tại mốc toạ độ biển chưa phải là điểm ngoài cùng phía đông của mũi, còn tại Mũi Đôi thì theo tác giả bài báo, vị trí lấy tọa độ còn cách vị trí xa nhất mấy chục mét.
- Mốc tính toán tọa độ (datum): nói thật là em chả biết gì về tọa độ với cả GPS, nhưng nghe nhiều người nói có hai mốc tính tọa độ là VN2000 và WGS-84, cùng một điểm nhưng nếu lấy khác mốc thì tọa độ có thể sai lệch vài chục đến trăm mét. Theo diễn biến trên diễn đàn caravanviet thì cả tác giả bài báo và người bấm GPS tên Phương đều đã không phân biệt được hai mốc tính toán này.
Vì điểm lấy tọa độ và mốc tính toán không thống nhất nhau, nên các nhóm khi đo thường cho ra các kết quả không giống nhau. Và trong mỗi chuyến đi, mục tiêu của các “chuyên gia” GPS là cố tới được điểm xa nhất để bấm tọa độ, để về nhà còn "khoe hàng" với anh em chiến hữu.
Trong bài này, em không có ý định lạm bàn về vấn đề phải chọn hệ quy chiếu và điểm bấm tọa độ như thế nào. Mục đích của em là cố gắng xác định điểm cực đông trên đất liền dựa vào thông tin mà các tài liệu chính thống đã dẫn và nguyên tắc để chọn điểm cực trên đất liền, cũng như lý giải nguyên nhân dẫn đến sự tranh cãi cho Mũi Điện, Mũi Đôi và cả Hòn Đôi.
1/ Tài liệu: Trang 84 sách địa lý lớp 8 (tái bản lần 4, NXB Giáo Dục, 2/2008) và trang 13 sách địa lý lớp 12 (NXB Giáo Dục, 7/2008) đều cho điểm cực đông ở xã Vạn Thạnh, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa, mà không nói rõ là Mũi Đôi. Từ điển bách khoa toàn thư online cho là ở Mũi Đôi. Tài liệu của người Pháp cho Mũi Đôi là cực đông thì em vẫn chưa được tiếp cận. Ngoài ra em chưa tìm được nguồn tài liệu chính thống nào cho rằng điểm cực Đông là Mũi Điện. Nếu bác nào tìm thấy thì bổ sung giúp em.
2/ Tính chất địa lý: Mũi Điện là doi đất nằm trên đất liền, Mũi Đôi là mũi đá nằm trên bán đảo Hòn Gốm, còn Hòn Đôi là đảo. Tùy thuộc vào thủy triều mà Hòn Đôi cách Mũi Đôi ít nhất 500m, vậy thì Hòn Đôi không thể nào là cực đông như một bài báo đã đăng trên Tuổi Trẻ.
3/ Định nghĩa điểm cực trên đất liền và nguyên tắc xác định điểm cực: đền giờ em vẫn chưa tìm được quy định nào về những điều này (cả của Việt Nam, lẫn nước ngoài). Tuy nhiên theo một “phượt gia”: khi thủy triều lên cao thì Mũi Đôi gần như đứng độc lập với đất liền, chưa hiểu gần như là thế nào, khi ghé đây chắc chắn phải hỏi người dân mới được. Như vậy, nếu cho rằng điểm cực trên đất liền phải là điểm luôn luôn dính với đất liền, khả năng Mũi Đôi là cực đông đã bị lung lay.
4/ Định nghĩa đất liền: Đến giờ em vẫn chưa biết định nghĩa chuyên ngành địa lý của đất liền (mainland) là gì. Khi tìm kiếm trên google với cụm từ “definition of mainland” thì được kết quả: “the main land mass of a country or continent; as distinguished from an island or peninsula” hoặc “the main part of a land mass as opposed to an island” hoặc “a continent or the main part of a continent as distinguished from an offshore island or sometimes from a cape or peninsula”. Vậy nếu định nghĩa đất liền là không bao gồm bán đảo thì điểm cực của đất liền không thể nằm trên bán đảo.
5/ Vẻ đẹp của Mũi Điện: ngoài các nguyên nhân, kể trên, với vẻ đẹp quyến rũ của Mũi Điện đã khiến không biết bao nhiêu du khách say mê mà bỏ phiếu cho mình. Nằm cạnh Bãi Môn đẹp tuyệt, Vũng Rô luôn xanh ngắt, lại sát bên Đèo Cả hùng vĩ, có ngọn hải đăng cổ và là di tích lịch sử, nơi cập bến của những con tàu không số... Mũi Điện luôn là mục tiêu của những “phượt gia” không biết mệt mỏi.
Có nhiều "phượt gia" đã chinh phục 3 cực và 1 đỉnh, thì với mục tiêu cuối cùng họ đã chọn Mũi Điện. Bởi thế mà khi tìm kiếm trên google, trong những kết quả hàng đầu, số người cho Mũi Điện là cực đông còn vượt qua số người cho là Mũi Đôi. Không những du khách mà nhiều phương tiện truyền thông, báo chí cũng cho rằng Mũi Điện là điểm cực đông.
Như vậy, trước khi muốn xác định điểm cực đông thì chúng ta cần phải làm rõ nhiều điều. Và rất cần những người có kiến thức chuyên môn rộng tham gia. Nhưng dù gì đi nữa, hai địa danh trên vẫn là hai nơi mà các “phượt gia” không thể không ghé thăm để được đón những tia nắng sớm bên tiếng sóng vỗ rầm rì.
Du lịch, GO! - Tổng hợp từ Sài Gòn Tiếp Thị, Infonet, TTO, Nhóm Buiduong và nhiều nguồn ảnh khác
Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012
Một lần đến quân cảng Cam Ranh
Sáng mờ sương, chiếc xe loại UAZ 469 huyền thoại chở chúng tôi xuyên qua những trảng cát lúp xúp bụi cây, những đầm phá nhỏ xen giữa các triền đồi thấp.
Sau chừng 20 phút chạy từ sân bay Cam Ranh, đã thấy trước mặt một vùng trời nước. Vịnh Cam Ranh tĩnh lặng như nàng tiên nằm ngủ yên lành giữa những triền núi thẳm xanh, dù phía xa kia Biển Đông không ngơi sóng gió.
Đặc trưng địa lý khu vực Đông Nam Á với thềm lục địa ngắn, dốc, biển ăn sâu vào đất liền thể hiện rất rõ nơi vùng đất này. Biển đang mênh mông, khi vào đến đây chợt gặp bán đảo Cam Ranh như cánh tay vươn dài, với núi Ao Hồ thuộc phần nam của dãy núi Đồng Bò sừng sững, cao gần 500m án ngữ, bao bọc lấy một vùng nước rộng bên trong. Dường như thấy rằng chừng ấy cũng chưa đủ chở che, thiên nhiên đã kiến tạo thêm một hòn đảo nằm ở đầu mút bán đảo Cam Ranh – đảo Bình Ba, án ngữ nơi cửa vịnh cùng tên.
Ở phần cuối vịnh Bình Ba về hướng tây bắc, biển đột nhiên thu hẹp lại thành một eo nước nhỏ, hai bên là hai mũi đất cao – Mũi Điện và Mũi Hời. Xuyên qua eo Bé là vịnh Cam Ranh mênh mông, thẳm sâu nhưng tĩnh lặng.
Thiên nhiên đã dành cho Cam Ranh một thế núi biển ngọa hổ tàng long. Thế nên, từ lâu vùng đất hiểm trở này đã được sử dụng vào mục đích quân sự. Sau khi khởi sự công cuộc thực dân tại Đông Dương vào nửa cuối thế kỷ XIX, người Pháp đã chọn Cam Ranh để xây dựng quân cảng. Trong cuộc chiến tranh Nga – Nhật hồi đầu thế kỷ trước, khi quân Nga liên tiếp thất trận ở Thái Bình Dương, Nga hoàng Nicholas II đã lệnh cho Đô đốc Zinovy Rozhestvensky chỉ huy Hạm đội Baltic sang Thái Bình Dương tiếp viện. Đội tàu Baltic đã làm một chuyến hải trình từ Đại Tây Dương xuống cực nam châu Phi rồi vòng lên Ấn Độ Dương. Sau khi vào Biển Đông, vào năm 1905, Đô đốc Rozhestvensky đã chọn Cam Ranh làm nơi đồn trú trong chừng một tháng trời để chuẩn bị cho trận hải chiến tại eo biển Tushima.
Khi bóng dáng những chiến hạm của Nga vừa khuất giữa mịt mù sóng nước Biển Đông cũng là lúc người Pháp ráo riết biến Cam Ranh từ một quân cảng nho nhỏ thành căn cứ quân sự lớn, phục vụ cho các chiến dịch thực dân khắp Đông Nam Á. Kể từ giờ phút đó, Cam Ranh với địa thế đắc địa hiếm hoi bên bờ Biển Đông luôn giữ vai trò là quân cảng quan trọng của Pháp. Sau này, người Mỹ cũng đã xây dựng Cam Ranh thành căn cứ không quân, hải quân lớn nhất khu vực Đông Nam Á. Lúc cao điểm, có tới hơn 30.000 quân Mỹ và đồng minh cùng các đội tàu khu trục, hộ tống, tàu đổ bộ và máy bay tuần tra, tiêm kích, cường kích đóng ở Cam Ranh.
Sau ngày đất nước thống nhất, Cam Ranh dần trở thành một căn cứ quân sự lớn của Liên Xô, làm thế đối trọng với quân Mỹ tại căn cứ Subic ở Philippines. Vào thời điểm năm 1986, có tới hơn 6.000 người Nga bao gồm quân nhân, kỹ sư, công nhân đóng tại Cam Ranh, kèm theo đó là một đội tàu hùng mạnh, với khu trục hạm, tiểu khu trục, tàu hộ tống, tàu ngầm hạt nhân và tàu cao tốc. Tháng 5 năm 2002, quân nhân Nga cuối cùng rời Cam Ranh, chấm dứt thời kỳ hiện diện của các lực lượng quân sự nước ngoài tại quân cảng này. Người Nga rời đi, nhưng Cam Ranh với thế núi chở che biển cả vẫn giữ nguyên giá trị chiến lược đặc biệt của mình.
Đến Cam Ranh lần này, chúng tôi không có ý định tìm hiểu nhiều về lịch sử của quân cảng vốn được mệnh danh là “pháo đài bên bờ Thái Bình Dương”. Chúng tôi đến đây để “yết kiến” hai vị vua Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ.
Tên của hai vị hoàng đế thuộc thời kỳ đầu của kỷ nguyên độc lập dân tộc giờ đây được đặt tên cho hai chiến hạm tối tân nhất của một lực lượng Hải quân đang trên đường hiện đại hóa – hai tàu hộ vệ tên lửa lớp Gepard 3.9.
Khi chiếc UAZ 469 còn ở trên triền dốc xa, chúng tôi đã thấy bóng dáng những chiếc tàu xám trên nền nước ửng hồng buổi bình minh. Có thể dễ dàng nhận ra hai chiến hạm Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ qua vóc dáng đồ sộ, cũng như lớp vỏ thép nhẵn nhụi vốn là đặc trưng của những tàu chiến tàng hình, nằm giữa những chiến hạm nhỏ hơn, thuộc các lớp Molniya, đậu theo đội hình gần đấy.
Tàu Gepard 3.9 được đóng tại Nhà máy Zelenodolsk ở nước Cộng hòa Tatarstan thuộc Nga. Đây là loại tàu chiến hiện đại, có khả năng tàng hình và hỏa lực rất mạnh, với hệ thống vũ khí chống ngầm, chống hạm và phòng không ứng dụng các công nghệ mới nhất. Tàu được thiết kế để chịu các điều kiện đại dương khắc nghiệt nhất và có thể hoạt động liên tục trong nhiều ngày liền. Hiện nay, chỉ mới có Nga – nước sản xuất – và Việt Nam đưa vào biên chế hải quân loại tàu này.
Chiếc Gepard 3.9 đầu tiên chính thức được biên chế vào Lữ đoàn 162 thuộc Bộ Tư lệnh Vùng 4 Hải quân đóng tại Cam Ranh vào tháng 3/2011 và được đặt tên theo người anh hùng đã bình định 12 sứ quân để lên ngôi vua – Đinh Tiên Hoàng. Chiếc thứ hai được biên chế vào cùng đơn vị hồi tháng 8/2011, và mang tên vị vua dời đô Lý Thái Tổ.
Như vai trò của hai vị hoàng đế thuộc thời kỳ đầu của kỷ nguyên độc lập, hai chiến hạm Gepard 3.9 mang tên Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ đóng vai trò tiên phong trong công cuộc hiện đại hóa quốc phòng của Việt Nam, với ưu tiên hướng tới Hải quân và Không quân. Chủ trương này đã được Bộ trưởng Bộ Quốc phòng – Đại tướng Phùng Quang Thanh nêu rõ vào ngày 3/8/2011: “Phương hướng xây dựng quân đội sẽ theo hướng cách mạng, chính quy tinh nhuệ, từng bước hiện đại, trong đó Hải quân, Phòng không – Không quân, Thông tin liên lạc, Tác chiến điện tử… đi thẳng vào hiện đại để bảo vệ đất nước”.
Quân đội sẽ từng bước được hiện đại, riêng Hải quân và Không quân sẽ được hiện đại hóa nhanh chóng. Trong xu hướng đó, sắp tới đây, các chiến hạm Gepard tân tiến hơn, với các tính năng chiến đấu mạnh mẽ hơn, sẽ được bổ sung vào lực lượng Hải quân Việt Nam. Song song đó là các nỗ lực tự chế tạo tàu chiến và tên lửa đã, đang và sắp được triển khai.
Lúc tới thăm quân cảng Cam Ranh, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến không khí hối hả trên công trường xây dựng căn cứ cho tàu ngầm lớp Kilo. Sau vài năm nữa, một lữ đoàn tàu ngầm hiện đại sẽ chính thức ra mắt tại đây, như chính tuyên bố của Đại tướng Phùng Quang Thanh vào ngày 3/8/2011: “Trước mắt, trong 5, 6 năm tới, ta sẽ có một lữ đoàn tàu ngầm với 6 tàu hiện đại”.
Trong căn phòng nhỏ nằm giữa thân chiến hạm Lý Thái Tổ, Thượng úy Nguyễn Hải Dương dán mắt vào màn hình radar, bên tai anh, chốc chốc lại vang lên khẩu lệnh của Thuyền phó – Thiếu tá Nguyễn Đình Giảng từ phòng chỉ huy trên cao vọng về: “Mạn phải 30, góc tầm 45, mục tiêu bay vào…”. Trên màn hình xuất hiện tín hiệu chiếc máy bay mục tiêu lúc này đang đảo vòng trên bầu trời vịnh Cam Ranh. Chiếc máy bay lúc ẩn lúc hiện, như cố tìm cách thoát ra khỏi “vùng phủ sóng” của radar, nhưng bất kể thế nào, Dương và tổ chiến đấu của anh vẫn khóa chặt được “con mồi”. Nếu đây là thực tiễn chiến đấu, chàng sĩ quan trẻ chỉ cần nhấn nút phát hỏa là mục tiêu bị hạ.
Nguyễn Hải Dương vốn là học sinh chuyên toán ở Nghệ An. Thế rồi tình yêu biển đã thôi thúc anh gia nhập Hải quân. Sau khi ra trường, anh nhanh chóng trở thành một chuyên gia súng pháo, tên lửa cừ khôi trên các tàu tên lửa. Chuẩn bị cho tiến trình hiện đại hóa Hải quân nhanh chóng, Nguyễn Hải Dương cùng nhiều sĩ quan thuộc thế hệ trên dưới 30 tuổi như anh đã được chọn đào tạo bài bản để tiếp nhận loại tàu chiến hiện đại Gepard 3.9. Từ khi lên tàu mới, Dương như chú đại bàng biển mọc thêm cánh. Những kỹ năng chiến đấu của anh và đồng đội không ngừng được hoàn thiện. Chỉ sau một thời gian ngắn, Dương và đồng đội đã làm chủ được con tàu.
Trong chừng hai tiếng đồng hồ, lực lượng trên hai chiến hạm Lý Thái Tổ và Đinh Tiên Hoàng đã thực hành bài bắn hạ mục tiêu trên không. Mục tiêu là một chiếc tàu lượn bay rất cao, ẩn hiện giữa những quầng mây xám trên biển.
Các vị trí chiến đấu từ chỉ huy tàu, sĩ quan tính hiệu, sĩ quan cao xạ, súng, pháo, radar và tên lửa đã phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, dồn tất cả hỏa lực vào mục tiêu. Thuyền phó Nguyễn Đình Giảng cho biết: “Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ thuộc thế hệ tàu chiến hiện đại, có khả năng tác chiến độc lập trên biển rất cao. Chiến thuật được áp dụng với loại tàu này cũng có nhiều khác biệt so với truyền thống.
Thế nên, việc đào tạo cho các sĩ quan chỉ huy là rất quan trọng. Anh em chúng tôi ở đây đều là những sĩ quan từng kinh qua các lớp tàu tên lửa thế hệ trước, giờ được đào tạo rất kỹ càng ở trong và ngoài nước nên làm chủ phương tiện rất nhanh. Sau hai năm đào tạo, giờ đây từ sĩ quan chỉ huy tàu tới sĩ quan các bộ phận đều đã thành thạo các kỹ năng chiến đấu”. Còn Thượng tá Đỗ Quốc Tuấn – Thuyền trưởng tàu Đinh Tiên Hoàng chia sẻ: “Không chỉ tiếp thu các thao tác kỹ thuật để điều khiển tàu từ các chuyên gia Nga, anh em còn dịch thuật tài liệu, nghiên cứu các bài tập chiến thuật mới để hoàn thiện kỹ năng chiến đấu. Trên cơ sở chiến thuật của nước ngoài, chúng tôi kết hợp với chiến thuật của Việt Nam, đặc biệt là từ kinh nghiệm chiến đấu của các thế hệ cha anh, để áp dụng vào loại tàu chiến hiện đại này”.
Rời quân cảng Cam Ranh vào buổi chiều muộn, khi buổi thao luyện vừa kết thúc, chúng tôi cảm nhận được nhiệt tình và quyết tâm của các anh qua từng cái bắt tay chắc nịch. Từ những chiếc “xuồng tên lửa”, giờ đây các anh đã bước lên những chiếc tàu chiến tối tân, đại diện cho một lực lượng Hải quân Việt Nam hiện đại.
Từ chốn cỏ lau, Đinh Bộ Lĩnh đã dấy binh dẹp loạn, lên ngôi hoàng đế, đem thái bình thịnh trị khắp cõi trời nam, đặt nền móng vững chắc cho một quốc gia độc lập. Lý Thái Tổ dời đô từ chốn chật hẹp ra chỗ mênh mông, cũng với quyết tâm tạo nên một chỗ đứng vững chắc, một vị thế đĩnh đạc cho nước nhà trong bối cảnh vừa thoát khỏi sự đô hộ của phương Bắc. Trên tinh thần đó, hai chiến hạm Gepard 3.9 ở quân cảng Cam Ranh, mang hiệu hai vị hoàng đế thuộc thời đầu của kỷ nguyên độc lập dân tộc, là một minh chứng cho quyết tâm không gì lay chuyển được, là biểu trưng cho ý nguyện của toàn dân Việt Nam trong việc bảo vệ vững chắc từng tấc đất, tấc biển mà cha ông ngàn xưa để lại.
Tên vịnh Cam Ranh có nghĩa là “bến nước ngọt”, nằm ở cực Nam của tỉnh Khánh Hòa phía Nam Việt Nam, là đỉnh tột cùng nhô ra nổi bật nhất của đường bờ biển hình vòng cung phía Đông Nam Việt Nam, là vị trí yết hầu chiến lược kiểm soát cả Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Khoảng cách từ vị trí này đến tuyến hàng hải quốc tế ở hai đại dương nói trên chỉ bằng hải trình một tiếng đồng hồ, vì thế Cam Ranh có vị trí chiến lược hết sức đắc địa, từ trước đến nay vẫn luôn là vị trí giành giật tất yếu của các nhà quân sự.
Vịnh Cam Ranh bốn bề được bao bọc bởi một quần thể núi đá cao khoảng 400m, ăn sâu vào đất liền 17km, rộng 6km, diện tích thủy vực rộng hơn 100km 2 .
Độ sâu trong vịnh bình quân từ 16 đến 25m, chỗ sâu nhất đến 32m, là một trong những cảng nước sâu tự nhiên có giá trị nhất thế giới. Trong vịnh có thể đỗ được hàng trăm tàu cỡ lớn hàng vạn tấn, kể cả tàu sân bay.
Nội cảng được phân thành hai khu vực là cảng quân sự và cảng thương mại, trong đó cảng quân sự nằm ở thị trấn Cam Ranh bờ phía đông, sâu 14m, có 6 cầu tàu chính, xưởng đóng tàu có thể sửa chữa các tàu cỡ lớn và đóng tàu cỡ nhỏ, còn có kho chứa dầu, kho đạn dược và kho quân nhu đảm bảo cơ sở vật chất, hệ thống trinh sát điện tử và thông tin cũng tương đối hoàn thiện. Khu ngoại cảng hay còn gọi là đảo Bình Ba, sâu trung bình từ 10 đến 22m, tương đối thuận tiện, có đường sắt và đường bộ liền nhau.
Du lịch, GO! - Theo Châu Minh Linh (Báo Petrotimes), ảnh internet
Sau chừng 20 phút chạy từ sân bay Cam Ranh, đã thấy trước mặt một vùng trời nước. Vịnh Cam Ranh tĩnh lặng như nàng tiên nằm ngủ yên lành giữa những triền núi thẳm xanh, dù phía xa kia Biển Đông không ngơi sóng gió.
Đặc trưng địa lý khu vực Đông Nam Á với thềm lục địa ngắn, dốc, biển ăn sâu vào đất liền thể hiện rất rõ nơi vùng đất này. Biển đang mênh mông, khi vào đến đây chợt gặp bán đảo Cam Ranh như cánh tay vươn dài, với núi Ao Hồ thuộc phần nam của dãy núi Đồng Bò sừng sững, cao gần 500m án ngữ, bao bọc lấy một vùng nước rộng bên trong. Dường như thấy rằng chừng ấy cũng chưa đủ chở che, thiên nhiên đã kiến tạo thêm một hòn đảo nằm ở đầu mút bán đảo Cam Ranh – đảo Bình Ba, án ngữ nơi cửa vịnh cùng tên.
Ở phần cuối vịnh Bình Ba về hướng tây bắc, biển đột nhiên thu hẹp lại thành một eo nước nhỏ, hai bên là hai mũi đất cao – Mũi Điện và Mũi Hời. Xuyên qua eo Bé là vịnh Cam Ranh mênh mông, thẳm sâu nhưng tĩnh lặng.
Thiên nhiên đã dành cho Cam Ranh một thế núi biển ngọa hổ tàng long. Thế nên, từ lâu vùng đất hiểm trở này đã được sử dụng vào mục đích quân sự. Sau khi khởi sự công cuộc thực dân tại Đông Dương vào nửa cuối thế kỷ XIX, người Pháp đã chọn Cam Ranh để xây dựng quân cảng. Trong cuộc chiến tranh Nga – Nhật hồi đầu thế kỷ trước, khi quân Nga liên tiếp thất trận ở Thái Bình Dương, Nga hoàng Nicholas II đã lệnh cho Đô đốc Zinovy Rozhestvensky chỉ huy Hạm đội Baltic sang Thái Bình Dương tiếp viện. Đội tàu Baltic đã làm một chuyến hải trình từ Đại Tây Dương xuống cực nam châu Phi rồi vòng lên Ấn Độ Dương. Sau khi vào Biển Đông, vào năm 1905, Đô đốc Rozhestvensky đã chọn Cam Ranh làm nơi đồn trú trong chừng một tháng trời để chuẩn bị cho trận hải chiến tại eo biển Tushima.
Khi bóng dáng những chiến hạm của Nga vừa khuất giữa mịt mù sóng nước Biển Đông cũng là lúc người Pháp ráo riết biến Cam Ranh từ một quân cảng nho nhỏ thành căn cứ quân sự lớn, phục vụ cho các chiến dịch thực dân khắp Đông Nam Á. Kể từ giờ phút đó, Cam Ranh với địa thế đắc địa hiếm hoi bên bờ Biển Đông luôn giữ vai trò là quân cảng quan trọng của Pháp. Sau này, người Mỹ cũng đã xây dựng Cam Ranh thành căn cứ không quân, hải quân lớn nhất khu vực Đông Nam Á. Lúc cao điểm, có tới hơn 30.000 quân Mỹ và đồng minh cùng các đội tàu khu trục, hộ tống, tàu đổ bộ và máy bay tuần tra, tiêm kích, cường kích đóng ở Cam Ranh.
Sau ngày đất nước thống nhất, Cam Ranh dần trở thành một căn cứ quân sự lớn của Liên Xô, làm thế đối trọng với quân Mỹ tại căn cứ Subic ở Philippines. Vào thời điểm năm 1986, có tới hơn 6.000 người Nga bao gồm quân nhân, kỹ sư, công nhân đóng tại Cam Ranh, kèm theo đó là một đội tàu hùng mạnh, với khu trục hạm, tiểu khu trục, tàu hộ tống, tàu ngầm hạt nhân và tàu cao tốc. Tháng 5 năm 2002, quân nhân Nga cuối cùng rời Cam Ranh, chấm dứt thời kỳ hiện diện của các lực lượng quân sự nước ngoài tại quân cảng này. Người Nga rời đi, nhưng Cam Ranh với thế núi chở che biển cả vẫn giữ nguyên giá trị chiến lược đặc biệt của mình.
Đến Cam Ranh lần này, chúng tôi không có ý định tìm hiểu nhiều về lịch sử của quân cảng vốn được mệnh danh là “pháo đài bên bờ Thái Bình Dương”. Chúng tôi đến đây để “yết kiến” hai vị vua Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ.
Tên của hai vị hoàng đế thuộc thời kỳ đầu của kỷ nguyên độc lập dân tộc giờ đây được đặt tên cho hai chiến hạm tối tân nhất của một lực lượng Hải quân đang trên đường hiện đại hóa – hai tàu hộ vệ tên lửa lớp Gepard 3.9.
Khi chiếc UAZ 469 còn ở trên triền dốc xa, chúng tôi đã thấy bóng dáng những chiếc tàu xám trên nền nước ửng hồng buổi bình minh. Có thể dễ dàng nhận ra hai chiến hạm Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ qua vóc dáng đồ sộ, cũng như lớp vỏ thép nhẵn nhụi vốn là đặc trưng của những tàu chiến tàng hình, nằm giữa những chiến hạm nhỏ hơn, thuộc các lớp Molniya, đậu theo đội hình gần đấy.
Tàu Gepard 3.9 được đóng tại Nhà máy Zelenodolsk ở nước Cộng hòa Tatarstan thuộc Nga. Đây là loại tàu chiến hiện đại, có khả năng tàng hình và hỏa lực rất mạnh, với hệ thống vũ khí chống ngầm, chống hạm và phòng không ứng dụng các công nghệ mới nhất. Tàu được thiết kế để chịu các điều kiện đại dương khắc nghiệt nhất và có thể hoạt động liên tục trong nhiều ngày liền. Hiện nay, chỉ mới có Nga – nước sản xuất – và Việt Nam đưa vào biên chế hải quân loại tàu này.
Chiếc Gepard 3.9 đầu tiên chính thức được biên chế vào Lữ đoàn 162 thuộc Bộ Tư lệnh Vùng 4 Hải quân đóng tại Cam Ranh vào tháng 3/2011 và được đặt tên theo người anh hùng đã bình định 12 sứ quân để lên ngôi vua – Đinh Tiên Hoàng. Chiếc thứ hai được biên chế vào cùng đơn vị hồi tháng 8/2011, và mang tên vị vua dời đô Lý Thái Tổ.
Như vai trò của hai vị hoàng đế thuộc thời kỳ đầu của kỷ nguyên độc lập, hai chiến hạm Gepard 3.9 mang tên Đinh Tiên Hoàng và Lý Thái Tổ đóng vai trò tiên phong trong công cuộc hiện đại hóa quốc phòng của Việt Nam, với ưu tiên hướng tới Hải quân và Không quân. Chủ trương này đã được Bộ trưởng Bộ Quốc phòng – Đại tướng Phùng Quang Thanh nêu rõ vào ngày 3/8/2011: “Phương hướng xây dựng quân đội sẽ theo hướng cách mạng, chính quy tinh nhuệ, từng bước hiện đại, trong đó Hải quân, Phòng không – Không quân, Thông tin liên lạc, Tác chiến điện tử… đi thẳng vào hiện đại để bảo vệ đất nước”.
Quân đội sẽ từng bước được hiện đại, riêng Hải quân và Không quân sẽ được hiện đại hóa nhanh chóng. Trong xu hướng đó, sắp tới đây, các chiến hạm Gepard tân tiến hơn, với các tính năng chiến đấu mạnh mẽ hơn, sẽ được bổ sung vào lực lượng Hải quân Việt Nam. Song song đó là các nỗ lực tự chế tạo tàu chiến và tên lửa đã, đang và sắp được triển khai.
Lúc tới thăm quân cảng Cam Ranh, chúng tôi đã tận mắt chứng kiến không khí hối hả trên công trường xây dựng căn cứ cho tàu ngầm lớp Kilo. Sau vài năm nữa, một lữ đoàn tàu ngầm hiện đại sẽ chính thức ra mắt tại đây, như chính tuyên bố của Đại tướng Phùng Quang Thanh vào ngày 3/8/2011: “Trước mắt, trong 5, 6 năm tới, ta sẽ có một lữ đoàn tàu ngầm với 6 tàu hiện đại”.
Trong căn phòng nhỏ nằm giữa thân chiến hạm Lý Thái Tổ, Thượng úy Nguyễn Hải Dương dán mắt vào màn hình radar, bên tai anh, chốc chốc lại vang lên khẩu lệnh của Thuyền phó – Thiếu tá Nguyễn Đình Giảng từ phòng chỉ huy trên cao vọng về: “Mạn phải 30, góc tầm 45, mục tiêu bay vào…”. Trên màn hình xuất hiện tín hiệu chiếc máy bay mục tiêu lúc này đang đảo vòng trên bầu trời vịnh Cam Ranh. Chiếc máy bay lúc ẩn lúc hiện, như cố tìm cách thoát ra khỏi “vùng phủ sóng” của radar, nhưng bất kể thế nào, Dương và tổ chiến đấu của anh vẫn khóa chặt được “con mồi”. Nếu đây là thực tiễn chiến đấu, chàng sĩ quan trẻ chỉ cần nhấn nút phát hỏa là mục tiêu bị hạ.
Nguyễn Hải Dương vốn là học sinh chuyên toán ở Nghệ An. Thế rồi tình yêu biển đã thôi thúc anh gia nhập Hải quân. Sau khi ra trường, anh nhanh chóng trở thành một chuyên gia súng pháo, tên lửa cừ khôi trên các tàu tên lửa. Chuẩn bị cho tiến trình hiện đại hóa Hải quân nhanh chóng, Nguyễn Hải Dương cùng nhiều sĩ quan thuộc thế hệ trên dưới 30 tuổi như anh đã được chọn đào tạo bài bản để tiếp nhận loại tàu chiến hiện đại Gepard 3.9. Từ khi lên tàu mới, Dương như chú đại bàng biển mọc thêm cánh. Những kỹ năng chiến đấu của anh và đồng đội không ngừng được hoàn thiện. Chỉ sau một thời gian ngắn, Dương và đồng đội đã làm chủ được con tàu.
Trong chừng hai tiếng đồng hồ, lực lượng trên hai chiến hạm Lý Thái Tổ và Đinh Tiên Hoàng đã thực hành bài bắn hạ mục tiêu trên không. Mục tiêu là một chiếc tàu lượn bay rất cao, ẩn hiện giữa những quầng mây xám trên biển.
Các vị trí chiến đấu từ chỉ huy tàu, sĩ quan tính hiệu, sĩ quan cao xạ, súng, pháo, radar và tên lửa đã phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, dồn tất cả hỏa lực vào mục tiêu. Thuyền phó Nguyễn Đình Giảng cho biết: “Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ thuộc thế hệ tàu chiến hiện đại, có khả năng tác chiến độc lập trên biển rất cao. Chiến thuật được áp dụng với loại tàu này cũng có nhiều khác biệt so với truyền thống.
Thế nên, việc đào tạo cho các sĩ quan chỉ huy là rất quan trọng. Anh em chúng tôi ở đây đều là những sĩ quan từng kinh qua các lớp tàu tên lửa thế hệ trước, giờ được đào tạo rất kỹ càng ở trong và ngoài nước nên làm chủ phương tiện rất nhanh. Sau hai năm đào tạo, giờ đây từ sĩ quan chỉ huy tàu tới sĩ quan các bộ phận đều đã thành thạo các kỹ năng chiến đấu”. Còn Thượng tá Đỗ Quốc Tuấn – Thuyền trưởng tàu Đinh Tiên Hoàng chia sẻ: “Không chỉ tiếp thu các thao tác kỹ thuật để điều khiển tàu từ các chuyên gia Nga, anh em còn dịch thuật tài liệu, nghiên cứu các bài tập chiến thuật mới để hoàn thiện kỹ năng chiến đấu. Trên cơ sở chiến thuật của nước ngoài, chúng tôi kết hợp với chiến thuật của Việt Nam, đặc biệt là từ kinh nghiệm chiến đấu của các thế hệ cha anh, để áp dụng vào loại tàu chiến hiện đại này”.
Rời quân cảng Cam Ranh vào buổi chiều muộn, khi buổi thao luyện vừa kết thúc, chúng tôi cảm nhận được nhiệt tình và quyết tâm của các anh qua từng cái bắt tay chắc nịch. Từ những chiếc “xuồng tên lửa”, giờ đây các anh đã bước lên những chiếc tàu chiến tối tân, đại diện cho một lực lượng Hải quân Việt Nam hiện đại.
Từ chốn cỏ lau, Đinh Bộ Lĩnh đã dấy binh dẹp loạn, lên ngôi hoàng đế, đem thái bình thịnh trị khắp cõi trời nam, đặt nền móng vững chắc cho một quốc gia độc lập. Lý Thái Tổ dời đô từ chốn chật hẹp ra chỗ mênh mông, cũng với quyết tâm tạo nên một chỗ đứng vững chắc, một vị thế đĩnh đạc cho nước nhà trong bối cảnh vừa thoát khỏi sự đô hộ của phương Bắc. Trên tinh thần đó, hai chiến hạm Gepard 3.9 ở quân cảng Cam Ranh, mang hiệu hai vị hoàng đế thuộc thời đầu của kỷ nguyên độc lập dân tộc, là một minh chứng cho quyết tâm không gì lay chuyển được, là biểu trưng cho ý nguyện của toàn dân Việt Nam trong việc bảo vệ vững chắc từng tấc đất, tấc biển mà cha ông ngàn xưa để lại.
Tên vịnh Cam Ranh có nghĩa là “bến nước ngọt”, nằm ở cực Nam của tỉnh Khánh Hòa phía Nam Việt Nam, là đỉnh tột cùng nhô ra nổi bật nhất của đường bờ biển hình vòng cung phía Đông Nam Việt Nam, là vị trí yết hầu chiến lược kiểm soát cả Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Khoảng cách từ vị trí này đến tuyến hàng hải quốc tế ở hai đại dương nói trên chỉ bằng hải trình một tiếng đồng hồ, vì thế Cam Ranh có vị trí chiến lược hết sức đắc địa, từ trước đến nay vẫn luôn là vị trí giành giật tất yếu của các nhà quân sự.
Vịnh Cam Ranh bốn bề được bao bọc bởi một quần thể núi đá cao khoảng 400m, ăn sâu vào đất liền 17km, rộng 6km, diện tích thủy vực rộng hơn 100km 2 .
Độ sâu trong vịnh bình quân từ 16 đến 25m, chỗ sâu nhất đến 32m, là một trong những cảng nước sâu tự nhiên có giá trị nhất thế giới. Trong vịnh có thể đỗ được hàng trăm tàu cỡ lớn hàng vạn tấn, kể cả tàu sân bay.
Nội cảng được phân thành hai khu vực là cảng quân sự và cảng thương mại, trong đó cảng quân sự nằm ở thị trấn Cam Ranh bờ phía đông, sâu 14m, có 6 cầu tàu chính, xưởng đóng tàu có thể sửa chữa các tàu cỡ lớn và đóng tàu cỡ nhỏ, còn có kho chứa dầu, kho đạn dược và kho quân nhu đảm bảo cơ sở vật chất, hệ thống trinh sát điện tử và thông tin cũng tương đối hoàn thiện. Khu ngoại cảng hay còn gọi là đảo Bình Ba, sâu trung bình từ 10 đến 22m, tương đối thuận tiện, có đường sắt và đường bộ liền nhau.
Du lịch, GO! - Theo Châu Minh Linh (Báo Petrotimes), ảnh internet
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài đăng phổ biến
-
Bản Việt hóa đã dựa trên bản việt hóa và bộ font chuẩn của anhtaidatquang phông chữ thuộc về Jenkey1002 bên pes.vn để tạo nên sản phẩm...
-
Nhung van de lien quan den tinh trang qua tai du khach vao moi dip le Tuy chua het nam 2013. Doi song vat chat va tinh than duoc nang cao. H...
-
Ngoi chua nay da tro thanh bieu tuong van hoa cua quoc gia Cac nganh du lich Da Nang phat trien keo theo cac khach san Da Nang lon nho mo ra...
-
Tôi không biết chọn ai khi một người thì cho tôi sự an toàn, yên tâm về kinh tế còn một người cho tôi tình yêu. ảnh minh họa Tôi và anh từng...
-
Tuấn C dẫn ngừơi yêu đi ăn bún bò Huế, vô tình thấy trong tô bún có 01 cọng lông, Tuấn C yêu cầu chủ quán phải đền cho mình. Lúc này cô bạn ...
-
Hang tuan du khach se co cac tour khuyen mai dac biet den muc gia re bat ngo dang cho do quy khach Lua chon 9 mon an nong ngon lanh cung han...
-
Nganh du lich da nang ngay nay duoc phat trien sau nhung nam dat nuoc doi moi. May nam tro lai day, Da Nang tro thanh diem nong ve dau t...
-
Ngành du lịch miền Trung mang cả sự hiện đại và năng động Hàng năm du lịch chiếm tới 55% GDP toàn tỉnh. Nạn trộm cắp trong lễ hội Festival H...
-
Cùng với sự bào mòn của thời gian và chiến tranh khiến ngôi mộ không còn nguyên hiện trạng Với nhiều loài hoa rừng khoe sắc. Sở sẽ trình với...
-
Ton chi muc dich ma Quy dat ra la “Di tan noi - Nhin tan mat - Lam tan tam - Trao tan tay”. Trong thoi gian nay, mot so thanh vien trong Quy...