Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

Kẻ bại trận

Cầm tờ thiệp cưới Linh mời, Mai tủi hổ vô cùng. Chính Mai đã cướp đi người yêu của Linh, để rồi hôm nay cô tự tin đón nhận hạnh phúc mới, còn Mai nhận trái đắng về mình.
Mai với Linh chơi thân với nhau suốt từ những ngày học cấp 3 cho tới đại học. Ngày Linh dẫn Bảo về phòng giới thiệu là người yêu, Mai đã chết mê chết mệt anh chàng cao mét tám và bảnh trai như diễn viên điện ảnh đó. Mặc dù biết là người yêu của bạn, nhưng có nhiều lúc Mai hoặc vô tình hoặc cố ý nói những lời bóng gió, tất nhiên chỉ khi có mình Bảo để Bảo phải bận tâm đến mình.
Bảo thường xuyên ghé chơi phòng của Mai và Linh. Có nhiều hôm Linh đi học về muộn, Bảo tới thăm, chỉ có mình Mai ở nhà. Gửi lại đồ cho Linh, định xin phép ra về, nhưng Mai cứ giữ Bảo ở lại bằng được với lí do chờ Linh về. Và trong suốt thời gian chờ đợi đó, Mai tìm mọi cách để tiếp cận và gần gũi Bảo. Những lần như thế diễn ra càng nhiều. Linh không một chút mảy may nghi ngờ, vì cô tin tưởng vào cả bạn và người yêu mình. Thấy hai người có vẻ quý mến nhau Linh rất mừng, vì đó là những người mà cô vô cùng yêu quý.
 
Mai là kẻ khéo léo và nắm được tâm lí đàn ông. Vì thế, khi Linh càng thoải mái để bạn mình tiếp xúc bao nhiêu cũng chính là lúc Mai có cơ hội tấn công Bảo bấy nhiêu. Ban đầu chỉ vì Mai thực sự mê đắm Bảo nhưng vẫn e ngại vì đó là người yêu của bạn thân mình. Dần dà, quyết tâm có được Bảo của Mai càng mãnh liệt và cô bất chấp tất cả.
Bảo nhanh chóng ngã vào vòng tay Mai. Cả hai thường có những bữa ăn tối riêng với nhau, rồi hẹn họ, đi chơi và điểm dừng chân cuối cùng là nhà nghỉ. Mai dọn ra ở riêng không sống chung cùng với Linh nữa với lí do xa trường học quá muốn trọ chỗ khác gần hơn. Cùng lúc ấy, Bảo nói lời chia tay mà không một lí do. Trong lúc đau khổ nhất Linh vẫn luôn tâm sự với Mai qua những dòng tin nhắn. Linh đâu biết rằng, Mai và Bảo đang nằm bên nhau và ngâm nga những lời Linh chia sẻ.
Mọi việc vỡ lở khi Linh vô tình ghé thăm phòng trọ mới của Mai trong ngày sinh nhật Mai. Cánh cửa khép hờ, Linh đẩy cửa bước vào. Hình ảnh đập vào mắt Linh là Bảo nằm chễm chệ trên giường cạnh Mai. Không tin vào mắt mình, Linh lao ra khỏi phòng, nước mắt chảy như mưa. Kể từ đó, Mai không bao giờ liên lạc được với Linh nữa.
 
Nỗi đau bị lừa dối bởi chính người bạn mà cô yêu quý khiến Linh suy sụp. Nhưng sau những ngày chìm đắm trong tuyệt vọng, Linh lao vào học như điên. Vừa ra trường Linh thi được vào làm cho một công ty nước ngoài với mức lương ổn định. Hơn một năm sau, cuộc đời ưu ái tặng cho cô một người đàn ông trưởng thành và chín chắc. Anh làm cùng công ty với Linh.
Sau những lần “no xôi chán chè” Bảo dần dần chán với cảm giác bên Mai. Bảo lại lao vào với những cuộc tình mới. Lẽ đời là vậy, người ta có thể phũ phàng từ bỏ người này chạy theo người khác chỉ vì những cám dỗ tầm thường thì cũng sẽ dễ dàng làm như thế thêm nhiều lần nữa, nhất là khi người ta được cung phụng quá nhiều. Mai khóc lóc, van xin, nhưng những lời đó với Bảo chỉ là vô nghĩa lí.
Mai dâng hiến cho Bảo quá nhiều để giờ đây Mai khánh kiệt vì tình yêu đó. Công việc bỏ dở, Mai sống như người mất hồn. Cô đau đớn nhận ra cái giá cho những hành động sai trái của mình chính đã mang lại kết cục là ngày hôm nay Bảo dành cho cô.
 
Linh đến nhà Mai, cô đi cùng người chồng sắp cưới. Linh vẫn giữ một nụ cười thân thiết với Mai như ngày nào. Sau những lời thăm hỏi, Linh đưa cho Mai tờ thiếp cưới màu hồng. Mai nhận nó mà trong lòng trào dâng nhiều cảm xúc. Nhìn Linh sánh vai cùng người chồng đầy học thức và bảnh bao, Mai xót xa cho chính thân phận mình.
Ngày cưới Linh, Mai đến dự đám cưới một mình. Nhìn ngắm Linh xinh tươi trong chiếc váy trắng, nỗi xấu hổ trước người bạn mà cô từng phụ bạc làm nước mắt cô cứ tuôn dài. Cô nhận ra rằng tình yêu sẽ luôn đến một cách chân thành và bền vững nhất với mọi người nếu người không trà đạp lên mọi thứ để có được nó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến