Mẹ anh không thích anh quá lãng mạn hay nuông chiều vợ vì lẽ anh chỉ biết vợ mà không biết đến cha mẹ bao năm dày công nuôi dưỡng anh nên người?
Anh lấy cô đã thấm thoát 3 năm mà tính ra vợ chồng anh gần nhau trọn vẹn chưa nổi 3 tháng vì anh phải đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc. Cuộc sống mưu sinh vất vả của anh nơi xứ người được động viên bằng những cuộc nói chuyện trên mạng với vợ con mỗi tối cuối tuần.
Xa xôi cô quạnh trong chính khoảng thời gian hương lửa mặn nồng nhất nên những câu nói hay dòng thư của anh cho vợ bao giờ cũng xốn xao tình cảm nhưng anh không biết những điều đó lại làm khổ chị ngay trong chính gia đình anh.
Mẹ anh không thích anh quá lãng mạn hay nuông chiều vợ vì lẽ anh chỉ biết vợ mà không biết đến cha mẹ bao năm dày công nuôi dưỡng anh nên người? Mẹ luôn nghĩ anh phụ gia đình nếu chỉ vì nghe vợ mà quên đi chữ hiếu và biết đâu về già lại đối xử tệ với mẹ cha vì nỗi “anh hùng khó qua ải mỹ nhân", miệng lưỡi đàn bà phỉnh nịnh trên giường là vô cùng nguy hiểm.
Bà mẹ chồng trở nên khó tính mà chị cũng không hiểu nguồn cơn do đâu. Mẹ ghen với sự săn sóc của chị dành cho chồng, cho cả đứa cháu nội mà bà rất đỗi yêu thương. Chị lờ mờ nhận ra trong các cuộc nói chuyện với hàng xóm láng giềng, mẹ chồng không ưa chị ra mặt.
Càng ngày, mẹ chồng càng ghét chị ra mặt (Ảnh minh họa)
Những kẻ ngồi lê đôi mách dường như luôn hả hê khi phỉnh nịnh cho mối quan hệ của chị với gia đình chồng thêm căng thẳng. Chân ướt chân ráo về nhà chồng nơi tỉnh thành xa quê, chị không bạn bè, không người thân chia sẻ và luôn phải chịu ánh mắt soi mói của mẹ chồng, em chồng và của cả những người bạn tâm sự của họ hàng ngày.
Chị buồn rầu nghĩ tủi cho số phận, thương nhớ người chồng ở xa và mỗi lần anh gọi điện chị cũng không còn dám bộc bạch hạnh phúc yêu thương nữa. Sự trong trẻo nơi chị dần biến thành những giọt nước mắt khóc thầm trong đêm.
Mẹ chồng và em chồng luôn tìm mọi lời nói cay nghiệt hướng mũi dùi vào chị, xét nét cả đến những ăn, những mặc, những cách hành xử thường ngày riêng tư nhất và quy vào những tội vô ý, vô tâm, thiếu đứng đắn…
Chị dần dà càng trở nên dễ cáu gắt. Đôi môi đã dần không còn nụ cười thân thiện mà thay vào đó là nụ cười ruồi nhếch mép trước những ghen tuông đố kị đầy vẻ thách thức.
Chị cũng dần tập hợp những người bạn hàng xóm đủ tiềm năng để vênh váo với “nhóm” của mẹ chồng và gây chiến bằng những cuộc chiến cũng đầy vẻ tầm thường và vụn vặt. Chị không còn sự bao dung của ngày con gái có thể tặc lưỡi và nghĩ rằng “chấp làm gì".
Chị từng bị mẹ chồng nghĩ là hư đốn, không tôn trọng bà và không giữ đạo làm con dâu thì ngày nay chị cũng sẽ sống đúng như những gì mẹ chồng nghĩ về mình.
Gia đình bốn người, hai ông bà già, một cô con dâu, một cô em chồng nay thật khó mà hòa thuận và vui vẻ. Những con người lẽ ra cần yêu thương nhau nhất thì nay thật đúng với cái câu xa thơm gần thối.
Anh gọi điện về và bà mẹ nhận điện kêu khóc kể lể những thói vụng dại của con dâu, sự coi thường nhà chồng còn cô con dâu cũng không chịu kém miếng bằng những câu sụt sịt ỉ ôi đòi anh chồng phải công tâm mà phân xử.
Cô em chồng và bà mẹ chồng ngày càng ghét chị. Cái hạnh phúc của ngày đón dâu ba năm trước nay còn đâu. Ngày đó mẹ chồng hiền từ với nụ cười vui vẻ mừng hạnh phúc cho con trai âu yếm chụp ảnh với con dâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét